THỜI THƠ NGÂY - Trang 101

không quan tâm đến truyền thống, cô mặc một chiếc áo dài nhung đỏ,
quanh cằm và trước ngực áo là lớp lông thú đen mượt. Archer nhớ lại,
trong chuyến đi cuối cùng tới Paris, đã nhìn thấy một bức chân dung vẽ bởi
một họa sĩ mới là Carolus Duran

[70]

. Ông này là người có những bức tranh

gây náo động trong cuộc triển lãm tranh hằng năm. Bức tranh đó vẽ một
phụ nữ mặc một trong những chiếc áo dài táo bạo tương tự như của nữ Bá
tước với cái cằm nép trong lớp lông thú. Có vẻ gì đó hư hỏng và khiêu
khích trong việc mặc áo lông vào buổi tối tại một căn phòng khách ấm áp,
và trong việc kết hợp một cái cổ bị choàng kín với đôi cánh tay trần.

Nhưng ấn tượng rõ ràng rất thú vị.

- Chúa yêu thương chúng ta… trọn ba ngày ở Skuytercliff. - Beaufort

đang nói lớn đầy giễu cợt khi Archer bước vào. - Cô nên mang tất cả bộ
váy áo lông thú của mình, và một chai nước nóng.

- Tại sao? Ngôi nhà ở đó quá lạnh à? - Cô hỏi, giơ tay trái cho Archer gợi

ý bí mật rằng cô muốn anh hôn nó.

- Không phải ngôi nhà, mà là bà chủ - Beaufort nói, gật đầu qua với

chàng trai trẻ.

- Nhưng tôi nghĩ bà ấy rất tốt. Bà ấy đã đích thân đến để mời tôi. Bà yêu

quý của tôi nói tôi chắc chắn phải đi.

- Dĩ nhiên là bà yêu quý của cô sẽ làm thế. Và tôi nói rằng thật thất vọng

vì cô sẽ lỡ mất bữa tối nhẹ với món hàu mà tôi đã đặt cho cô ở Delmonico
Chủ nhật tới, có Campanini và Scalchi cùng rất nhiều người thú vị.

Cô nhìn một cách nghi ngờ từ chủ nhà băng đến Archer.

- Ôi… điều đó cám dỗ tôi! Ngoại trừ buổi tối tại nhà bà Struthers kia, tôi

chưa từng gặp một nghệ sĩ nào từ khi tôi ở đây.

- Dạng nghệ sĩ nào? Tôi biết một hai họa sĩ, là những anh chàng rất cừ,

tôi sẽ mang họ đến gặp chị nếu chị cho phép. - Archer táo bạo nói.

- Họa sĩ? Ở New York cũng có họa sĩ à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.