THỜI THƠ NGÂY - Trang 141

Mất một lúc cô vẫn bất động, rồi cô ngước đôi mắt trong trẻo tuyệt vọng

về phía anh đến nỗi anh buông lỏng cô khỏi vòng tay của mình. Nhưng đột
nhiên cái nhìn của cô thay đổi và sâu sắc thêm một cách khó hiểu.

- Em không chắc liệu mình có hiểu không - cô nói - có phải… có phải vì

anh không chắc sẽ tiếp tục chăm sóc em?

Archer nhảy dựng lên khỏi chỗ ngồi của mình.

- Chúa ơi… có lẽ… anh không biết - anh nổi giận.

May Welland cũng đứng dậy. Khi họ chạm mặt nhau dường như cô đã có

vóc dáng và vẻ nghiêm trang của một người phụ nữ trưởng thành hơn. Cả
hai im lặng một lúc, như thể bị mất tinh thần bởi khuynh hướng không
đoán trước được những lời nói của họ, rồi cô nói nhỏ:

- Nếu là thế… có phải có người nào đó không?

- Có người nào đó giữa anh và em? - Anh lặp lại chậm rãi, như thể chúng

chỉ có thể hiểu được một nửa và anh muốn có thời gian để nhắc lại câu hỏi
với chính mình. Cô có vẻ nhận thấy sự không chắc chắn trong giọng anh, vì
cô tiếp tục nói trong một giọng nhỏ hơn:

- Chúng ta hãy thành thật nói chuyện với nhau, Newland. Đôi khi em

cảm thấy trong anh có điều gì đó khang khác; đặc biệt là từ khi việc đính
hôn của chúng ta được công bố.

- Em yêu… chuyện điên rồ gì thế này? - Anh bình tĩnh lại và thốt lên.

Cô tiếp nhận sự phản đối của anh với một nụ cười nhẹ.

- Nếu có chuyện đó, nó sẽ không làm đau chúng ta khi nói về nó - cô

dừng lại, và nói thêm, ngẩng đầu lên với một cử động quý tộc. - Hay thậm
chí nếu nó đúng là thế, tại sao chúng ta không nói về nó? Anh có thể dễ
dàng phạm sai lầm.

Anh cúi thấp đầu xuống, nhìn chằm chằm vào mẩu lá màu đen trên con

đường ngập ánh nắng dưới chân.

- Những lỗi lầm luôn được tạo ra dễ dàng; nhưng nếu anh phạm phải một

lỗi lầm như em nói, có phải anh nên nài nỉ em thúc đẩy đám cưới của chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.