THỜI THƠ NGÂY - Trang 150

Bên cạnh bà, trong màn khói xì gà, những chủ nhân của hai chiếc áo

khoác đứng đó, đều mặc thứ quần áo ban ngày mà rõ ràng không được thay
ra từ sáng. Archer ngạc nhiên khi nhận ra một trong hai người là Ned
Winsett; người kia lớn tuổi hơn thì anh không biết, và thân hình khổng lồ
của ông đã xác nhận với anh đó là người mặc áo “Macfarlane”. Ông có một
mái tóc sư tử mỏng manh với mớ tóc xám nhàu nát, và di chuyển cánh tay
với những cử chỉ lóng ngóng, như thể ông đang phân phát lời chúc phúc
cho một đám đông đang quỳ bên dưới.

Ba người này đứng bên nhau trên thảm trải trước lò sưởi, mắt họ đang

dán chặt vào bó hoa hồng đỏ lớn kỳ lạ, với một cái nơ hình hoa phăng tía ở
đáy, đang được đặt trên ghế sofa nơi Madame Olenska thường ngồi.

- Mùa này thì chúng chắc là rất đắt - tất nhiên là dù sao thì người ta chỉ

quan tâm đến tình cảm thôi! - Quý bà đang thở dài nhấn mạnh khi Archer
bước vào.

Cả ba đều quay lại ngạc nhiên với sự xuất hiện của anh, và người phụ nữ

tiến lên trước, giơ tay ra.

- Cậu Archer thân mến - gần như là cháu Newland của tôi! - bà nói - Tôi

là nữ Hầu tước Manson.

Archer cúi đầu, và bà tiếp tục:

- Ellen của ta đã cho ta ở nhờ vài ngày. Ta vừa từ Cuba về, nơi ta đã trải

qua mùa đông với những người bạn Tây Ban Nha - những người thật là thú
vị: giới quý tộc cao quý nhất ở Castile cổ - ta mong cậu có thể quen biết họ
đến chừng nào!

Nhưng ta bị mang đi bởi người bạn cũ cực kỳ thân thiết ở đây, Tiến sĩ

Carver. Cậu không biết Tiến sĩ Agathon Carver, người sáng lập ra Thung
lũng Cộng đồng tình yêu?

Tiến sĩ Carver ngiêng nghiêng cái đầu sư tử, và nữ Hầu tước tiếp tục:

- Ôi, New York… New York… đời sống tinh thần đã chạm tới nó thật ít!

Nhưng ta thấy cậu có quen biết ông Winsett.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.