THỜI THƠ NGÂY - Trang 16

- Ôi, đó là một phần của cuộc vận động. Rõ ràng đó là lệnh của người bà

- Lefferts cười - Khi làm cái gì bà ta cũng làm đến nơi đến chốn.

Màn kịch đã kết thúc và toàn lô xôn xao. Đột nhiên Newland Archer cảm

thấy mình bị thôi thúc phải có một hành động dứt khoát. Anh muốn mình là
người đàn ông đầu tiên vào lô của bà Mingott, để tuyên bố cho cái thế giới
đang chờ đợi kia biết việc đính hôn của anh với May Welland, và để giúp
cô vượt qua bất cứ khó khăn nào mà hoàn cảnh bất thường của người chị
họ có thể liên lụy đến cô. Sự thôi thúc này đã lập tức gạt bỏ tất cả đắn đo
hay do dự, khiến anh nhanh chóng đi qua hành lang đỏ đến phía bên kia của
tòa nhà.

Khi bước vào lô, đôi mắt của anh và Welland giao nhau, anh thấy rằng cô

hiểu ngay động cơ của anh, dù lòng tự trọng gia đình mà cả hai coi là đức
hạnh quá cao không cho phép cô nói với anh như thế. Những người ở thế
giới của họ sống trong không khí của những lời bóng gió mơ hồ và những
tế nhị nhẹ nhàng, đối với chàng trai, việc anh và cô hiểu nhau mà không
cần nói một lời dường như mang họ lại gần nhau hơn là việc đưa ra bất kỳ
sự giải thích nào. Đôi mắt cô nói:

“Anh biết tại sao mẹ lại mang em đến”, và anh trả lời: “Anh không đời

nào bỏ mặc em”.

- Cậu biết cháu gái tôi, nữ Bá tước Olenska chứ? - bà Welland hỏi khi bắt

tay con rể tương lai.

Archer cúi chào mà không đưa tay ra, như phong tục khi được giới thiệu

với một quý cô, Ellen Olenska nhẹ nhàng cúi đầu, đôi tay đeo găng xanh
nhạt siết chặt chiếc quạt lông diều hâu lớn. Sau khi chào phu nhân Lovell
Mingott - một quý bà tóc hoe to lớn trong bộ sa-tanh sột soạt, anh ngồi
xuống bên cạnh vị hôn thê và nói nhỏ:

- Anh hy vọng em đã nói với Madame Olenska rằng chúng ta đã đính

hôn. Anh muốn mọi người đều biết… Anh muốn em cho phép anh công bố
điều này ngay tối nay, tại buổi khiêu vũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.