May thực sự thích thú với chủ đề này.
- Tuy vậy, em đã ngạc nhiên - anh có thế không? - rằng dì Medora cuối
cùng cũng đến. Ellen đã viết rằng họ đều không khỏe để quay về. Em ước
gì chính chị ấy mới là người bình phục! Anh có thấy cái đăng-ten cũ thanh
tú chị ấy gửi cho em chưa?
Anh đã biết thời điểm này sớm hay muộn cũng đến, nhưng anh đã phần
nào nghĩ rằng nhờ sức mạnh của ý chí anh có thể tránh xa nó.
- Có… anh… không, nó đẹp lắm! - Anh nói, nhìn cô mù quáng, và tự hỏi
bất cứ khi nào anh nghe hai âm tiết này, liệu cả cái thế giới đã được xây
dựng cẩn thận của anh có đổ nhào xuống quanh anh như một trò chơi xếp
nhà không.
- Em có mệt không? Khi đến nơi chúng ta sẽ uống chút trà - anh chắc
rằng các bác đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng - anh nói tiếp, nắm lấy tay cô.
Tâm trí cô ngay lập tức nhớ đến bộ đồ uống trà và cà phê Baltimore rất đẹp
mà nhà Beaufort đã gửi, nó rất hợp với những cái khay và món ăn thêm quá
hoàn hảo của cậu Lovell Mingott.
Trong ánh hoàng hôn mùa xuân, con tàu dừng lại ở ga Rhinebeck, và họ
đi dọc theo sân ga đến cỗ xe ngựa đang chờ sẵn.
- Ôi, nhà Van der Luyden thật tốt quá - họ đã gửi người của họ đến từ
Skuytercliff để gặp chúng ta - Archer thốt lên, khi một người không mặc
chế phục khoan thai tiến về phía họ và giúp cô hầu gái xách những túi hành
lý.
- Thật đáng tiếc, thưa ông - phái viên này nói - rằng có một tai nạn nhỏ
đã xảy ra ở nhà các Miss du Lac: một lỗ thủng ở thùng chứa nước. Nó xảy
ra hôm qua, ông Van der Luyden, nghe được tin vào sáng nay, đã cử một
người giúp việc đến bằng chuyến tàu sớm để dọn dẹp căn nhà của người
điền chủ. Tôi nghĩ ông sẽ nhận thấy nó khá thoải mái, thưa ông; và các
Miss du Lac cũng đã gửi đầu bếp của họ đến, vì thế nó sẽ giống hệt như thể
đang ở Rhinebeck.