THỜI THƠ NGÂY - Trang 219

- Tàu của chúng ta? - Cô cau mày bối rối. - Ôi, nhưng em phải quay về

khách sạn trước. Em phải để lại một lời nhắn…

- Bao nhiêu lời nhắn cũng được. Em có thể viết ở đây.

- Anh lấy ra một cái ví tiền và một trong những cái bút máy ngòi ống

mới. - Anh thậm chí còn có cả phong bì… em thấy đấy, mọi thứ đã được
định trước! Ở đó… đặt các thứ vững chắc lên gối, và anh sẽ bắt cái bút làm
việc ngay. Chúng phải được làm vừa ý. Chờ chút… - Anh đập bàn tay cầm
bút vào lưng ghế băng. - Nó như là thuỷ ngân chạy trong một cái nhiệt kế:
chỉ là một mẹo vặt. Giờ thử xem…

Cô cười, và cúi xuống tờ giấy mà anh đã đặt trên cái ví tiền của anh, bắt

đầu viết. Archer đi ra xa vài bước, hớn hở nhìn mơ hồ vào những người qua
đường, và để đáp lại, họ ngừng lại để nhìn vào cảnh tượng bất thường khi
một quý bà ăn mặc thời trang ngồi trên ghế băng ở Common để viết thư
trên đùi.

Madame Olenska nhét tờ giấy vào phong bì, viết tên lên nó, và bỏ vào

túi. Rồi cô cũng đứng dậy.

Họ đi bộ quay lại phố Beacon, và gần câu lạc bộ Archer thấy cỗ “xe

ngựa công cộng” sang trọng đã mang thư của anh đến Parker House, và
người đánh xe đang xối nước vào đám lông mày bên một vòi nước ở góc
đường.

- Anh đã nói với em, mọi thứ đã được định trước! Đây là cỗ xe ngựa cho

chúng ta. Em thấy đấy!

Họ cười, ngạc nhiên bởi điều kỳ diệu của việc đón được một cỗ xe công

cộng vào giờ đó, tại một điểm không thông thường như thế, trong một
thành phố nơi mà bến xe ngựa vẫn là một sự mới lạ “nước ngoài”.

Archer, nhìn vào đồng hồ, thấy rằng vẫn có thời gian để đánh xe đến

Parker House trước khi đến bến tàu. Họ nói chuyện huyên thuyên khi đi
qua những con phố nóng bức và xuống ở cửa khách sạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.