THỜI THƠ NGÂY - Trang 236

- Không, thưa ông, tôi đã nhận sứ mệnh của mình với một thiện ý. Tôi

thực sự tin - vì những lý do mà tôi không cần làm phiền ông - rằng sẽ tốt
hơn cho Madame Olenska khi khôi phục lại địa vị, tài sản, và sự tôn kính
xã hội mà vị trí của chồng cô ấy mang lại cho cô ấy.

- Vì vậy tôi cho rằng, anh khó có thể nhận một sứ mệnh như thế.

- Tôi không nên nhận nó.

- Vậy thì…? - Archer ngừng lại, và mắt họ gặp nhau trong sự chăm chú

kéo dài.

- Ôi, thưa ông, sau khi gặp cô ấy, tôi biết cô ấy ở đây thì tốt hơn.

- Anh đã biết?

- Thưa ông, tôi đã hoàn thành sứ mệnh một cách trung thực: tôi đưa ra

những lý lẽ của Bá tước, tôi tuyên bố những đề nghị của ông ấy, mà không
thêm bất cứ bình luận nào của tôi.

Nữ Bá tước đã tử tế lắng nghe một cách kiên nhẫn, cô ấy thật tốt khi gặp

tôi hai lần. Cô ấy đã cân nhắc một cách công bằng tất cả những gì tôi nói.
Và sau hai lần nói chuyện này tôi đã đổi ý, và đã nhìn mọi thứ khác đi.

- Tôi có thể hỏi điều gì dẫn đến sự thay đổi này không?

- Chỉ là vì thấy được sự thay đổi trong cô ấy. - M.Rivière trả lời.

- Sự thay đổi trong cô ấy? Vậy anh đã biết cô ấy trước đó?

Vẻ mặt người thanh niên lại ửng đỏ.

- Tôi từng gặp cô ấy ở nhà người chồng. Tôi đã biết Bá tước Olenski

nhiều năm. Ông có thể hiểu rằng ông ấy sẽ không cử một người lạ đi làm
một sứ mệnh như thế này.

Archer nhìn ra những bức tường trống của văn phòng, rồi nhìn lên một

tấm lịch treo vây quanh bởi những tranh biếm họa thô kệch về tổng thống
Mỹ. Cuộc nói chuyện này nên diễn ra ở bất cứ đâu trong vòng hàng triệu
ki-lô-mét vuông lệ thuộc nguyên tắc của anh có vẻ xa lạ như bất cứ thứ gì
mà sự tưởng tượng có thể nghĩ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.