THỜI THƠ NGÂY - Trang 252

“Anh có thể lên thành phố càng sớm càng tốt không? Bà bị một cơn đột

quỵ nhẹ tối qua. Không hiểu sao bà đã phát hiện ra những tin tức kinh
khủng về nhà băng trước tất cả mọi người. Cậu Lovell đang đi săn bắn nên
vắng nhà, và việc nghĩ đến sự sỉ nhục này đã khiến bố tội nghiệp quá lo
lắng đến nỗi bị sốt và không thể rời phòng. Mẹ cần anh kinh khủng, và em
hy vọng anh có thể đi ngay lập tức và đến thẳng nhà bà”.

Archer trao thư cho cấp trên của mình, và vài phút sau đã đi về phía bắc

trong một cỗ xe đông đúc, mà anh đã đổi ở phố Mười bốn để lên một trong
những cỗ xe ngựa chở khách lắc lư dữ dội nhất của tuyến Đại lộ Năm. Khi
phương tiện nặng nề này thả anh ở nhà cụ bà Catherine thì đã hơn mười hai
giờ. Cửa sổ phòng khách ở tầng trệt, nơi bà thường ngồi, hiện ra hình ảnh
bối rối của phu nhân Welland. Bà đã mệt mỏi ra hiệu chào Archer khi nhìn
thấy anh; và ở cửa anh được May đón. Hành lang mang một vẻ khác
thường kỳ dị của những ngôi nhà ngăn nắp đột nhiên bị xâm chiếm bởi
bệnh tật: khăn choàng và áo lông thú nằm thành đống trên những cái ghế,
một cái túi bác sĩ và áo khoác đặt trên bàn, bên cạnh chúng những bức thư
và thiệp đã chất đống không được ai chú ý đến.

May trông có vẻ xanh xao nhưng tươi tỉnh vì bác sĩ Ben- comb, người

vừa đến lần thứ hai, đã có một nhận xét lạc quan hơn, cũng như quyết tâm
dũng cảm được sống và khỏe lại của bà Mingott đã có tác động đến gia
đình bà. May dẫn Archer vào phòng khách của bà cụ, nơi những cánh cửa
trượt mở vào phòng ngủ đã được đóng lại, và những tấm rèm che Đa-mát
màu vàng nặng nề đang rủ xuống chúng. Ở đây bà Welland kể cho anh
trong một giọng nho nhỏ khiếp sợ về những chi tiết của cơn tai biến. Nó
xảy đến vào buổi tối trước khi vài điều khủng khiếp và bí ẩn diễn ra. Vào
khoảng tám giờ, ngay sau khi bà Mingott chơi xong bài pa-xiên, thứ mà bà
luôn chơi sau bữa tối, thì chuông cửa reo, và một phụ nữ đeo mạng che dày
đến nỗi những người đầy tớ không thể nhận ra ngay đã đề nghị được tiếp.

Người quản gia, nghe thấy một giọng nói quen thuộc, đã mở cửa phòng

khách và tuyên bố: “Phu nhân Julius Beaufort” - và rồi đóng nó lại sau lưng
hai người phụ nữ. Anh ta nghĩ họ chắc là đã ở bên nhau khoảng một giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.