THỜI THƠ NGÂY - Trang 257

CHƯƠNG 28

-OL … OL … đại khái là phát âm thế nào? - Người phụ nữ trẻ vừa được

Archer đẩy bức điện qua cái kệ bằng đồng của văn phòng Western Union
cho cáu kỉnh nói.

- Olenska… O-len-ska - anh lặp lại, lấy lại bức điện để viết những âm

tiết nước ngoài trên những dòng rời rạc của May.

- Nó là một cái tên không ai nghĩ đến ở một cơ sở điện tín New York; ít

nhất là trong khu này - một giọng nói bất ngờ nhận xét; và quay lại Archer
thấy Lawrence Lefferts bên cạnh anh đang điềm tĩnh vuốt vuốt bộ ria mép
và làm ra vẻ không liếc nhìn bức điện.

- Chào Newland. Cuối cùng, cũng gặp anh ở đây. Tôi vừa nghe về cơn

đột qụy của cụ bà Mingott; và khi đang trên đường về nhà tôi thấy anh rẽ
xuống phố này nên lén đi theo. Tôi cho rằng anh vừa từ đó đến?

Archer gật đầu, đẩy bức điện qua tấm lưới mắt cáo.

- Rất nghiêm trọng, hả? - Lefferts tiếp tục - Tôi cho rằng anh đang đánh

điện cho gia đình. Tôi đoán là nó nghiêm trọng khi mọi người gọi đến cả
nữ Bá tước Olenska.

Môi Archer cứng lại; anh cảm thấy một cơn bốc đồng giận dữ muốn đấm

vào khuôn mặt đẹp trai tự phụ thuôn dài đang ở bên cạnh anh.

- Sao? - Anh hỏi.

Lefferts, người luôn không muốn tranh cãi, nhướng mày với một điệu bộ

mỉa mai cảnh báo đối phương về cô gái đang quan sát sau tấm lưới mắt cáo.
Thà tạo ra cái nhìn nhắc nhở Archer còn hơn bất cứ biểu lộ cáu giận nào ở
nơi công cộng.

Archer chưa bao giờ thờ ơ hơn với những yêu cầu về hình thức; nhưng

sự thôi thúc muốn để lại một vết thương trên thân thể Lawrence Lefferts chỉ
là trong chốc lát. Việc to tiếng về cái tên của Ellen Olenska với anh ta vào
lúc này, dù do bất kỳ sự xúi giục nào, là không thể tưởng tượng được. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.