THỜI THƠ NGÂY - Trang 267

- Anh nghĩ em là người phụ nữ thành thật nhất anh từng gặp! - anh thốt

lên.

- Ồ, không… nhưng có lẽ là một trong những người ít cầu kỳ nhất - cô

trả lời, trong giọng nói kèm theo một nụ cười.

- Em gọi nó thế nào cũng được: em luôn nhìn kỹ vào mọi thứ.

- Ồ… Em phải làm thế. Em phải nhìn vào Gorgon

[109]

.

- Ôi - việc đó đã không làm mù mắt em! Em biết đấy bà ta chỉ là một yêu

quái già cả như tất cả những yêu quái khác.

- Bà ta không làm mù ai, mà chỉ lau khô những giọt nước mắt của người

đó.

Câu trả lời ngăn trở lời biện hộ trên môi Archer: nó có vẻ đến từ những

kinh nghiệm bên ngoài tầm với của anh. Chiếc phà đã ngừng di chuyển,
mũi nó đâm sầm dữ dội vào những cái cột ở bến tàu làm cỗ xe ngựa chao
đảo, và ném Archer và Madame Olenska lại gần bên nhau. Chàng thanh
niên, run lên, cảm thấy sức ép từ vai cô, và vòng tay quanh người cô.

- Nếu em không bị mù, thì em phải thấy rằng chuyện này không thể kéo

dài.

- Cái gì không thể?

- Việc chúng ta ở bên nhau… và không ở bên nhau.

- Không. Anh không nên đến ngày hôm nay - cô nói trong một giọng

biến đổi; và đột nhiên quay lại, nhào tới ôm lấy anh và đặt môi lên môi anh.
Cùng lúc cỗ xe bắt đầu di chuyển, và một ánh đèn hơi ở đầu bến tàu chiếu
vào trong cửa sổ. Cô lùi ra, rồi họ ngồi im lặng, bất động trong khi cỗ xe
len qua đám đông xe ngựa đang tắc nghẽn quanh bến phà. Khi họ lên đến
phố Archer bắt đầu nói vội vã:

- Đừng sợ anh. Em không cần co mình lại ở góc của em như thế. Một nụ

hôn trộm không phải là thứ anh muốn. Này nhé: anh thậm chí còn không
chạm vào tay áo vest của em. Đừng cho rằng anh không hiểu vì sao em
không muốn để cảm giác này giữa chúng ta biến thành một chuyện tình lén

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.