THỜI THƠ NGÂY - Trang 63

- Tôi chưa bao giờ thấy May đáng yêu hơn thế. Công tước nghĩ cô ấy là

cô gái xinh đẹp nhất trong phòng.

CHƯƠNG 9

Nữ Bá tước Olenska đã nói “sau năm giờ”, và năm giờ ba mươi Newland

Archer nhấn chuông ngôi nhà đã tróc vữa. Một cây đậu tía lớn trấn áp ban
công gang mỏng manh của ngôi nhà cuối phố Hai mươi ba Tây mà nữ Bá
tước đã thuê từ Medora nay đây mai đó.

Đó quả là một khu nhà kỳ lạ để có thể định cư. Những thợ may chuyên

may đồ phụ nữ, những người làm thú nhồi và “những người viết lách” là
hàng xóm thân cận nhất của cô. Và xuôi xuống con phố nhếch nhác, Archer
nhận ra một ngôi nhà gỗ đổ nát phía cuối con đường lát đá, nơi mà một nhà
văn kiêm phóng viên tên là Winsett, người mà Archer thỉnh thoảng vẫn
gặp, sống ở đó. Winsett chưa hề mời ai về nhà, nhưng anh từng chỉ nhà
mình cho Archer trong một cuộc dạo đêm, và Archer đã tự hỏi, với một
thoáng rùng mình, liệu ở những thành phố lớn khác con người ta có phải
sống trong những chỗ chật hẹp như thế không?

Nơi ở của Madame Olenska chỉ khác những ngôi nhà xung quanh ở

khung cửa sổ được sơn nhiều hơn. Khi Archer đứng trước mặt tiền khiêm
tốn của ngôi nhà, anh đã tự nhủ rằng gã Bá tước Ba Lan hẳn là đã cướp
đoạt cả của cải và những ảo tưởng của cô.

Chàng trai trẻ đã trải qua một ngày không như ý. Anh đã ăn trưa với nhà

Welland, hy vọng sau đó có thể đưa May đi dạo ở công viên. Anh muốn có
cô cho riêng mình, để nói với cô rằng cô trông quyến rũ thế nào tối hôm
trước, khiến anh thấy tự hào về cô biết bao, và giục cô đẩy nhanh đám cưới
của họ. Nhưng bà Welland đã kiên quyết nhắc nhở anh rằng vòng thăm
viếng gia đình vẫn chưa đi được quá nửa, và khi anh gợi ý việc định trước
ngày cưới, bà đã nhướng mày vẻ trách mắng và thở dài: “Mười hai tá đồ
thêu tay…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.