THỜI THƠ NGÂY - Trang 68

Bước vào phòng, cô không tỏ ra ngạc nhiên khi trông thấy Archer ở đó.

Ngạc nhiên dường như là cảm xúc ít thấy nhất ở cô.

- Anh có thích ngôi nhà thú vị của tôi không? - Cô hỏi. - Với tôi nó là

thiên đường.

Vừa nói cô vừa cởi chiếc mũ nồi nhung nhỏ và thả nó xuống cùng với

chiếc áo choàng dài không tay, và đứng nhìn anh với đôi mắt suy tư.

- Chị đã sắp đặt nơi này rất tuyệt - anh thành thật đáp, tuy lời nói vẫn bị

ảnh hưởng bởi thói quen muốn biến nó trở nên đơn giản và ấn tượng.

- Ôi, nó là một nơi nhỏ bé và tồi tàn. Những người thân của tôi coi

thường nó. Nhưng dù sao đi nữa, nó không đến nỗi ảm đạm như nhà Van
der Luyden.

Những lời nói này khiến anh bị sốc, vì chỉ vài kẻ có tư tưởng chống đối

mới dám bảo căn nhà trang nghiêm của gia đình Van der Luyden là ảm
đạm. Những người được phép vào đó đều run rẩy và khen ngợi “vẻ đẹp”
của nó. Nhưng đột nhiên, anh thấy vui vì cô đã đưa ra ý kiến khác người
đó.

- Thật là tuyệt… những thứ chị đã sắp đặt ở đây - anh lặp lại.

- Tôi thích những căn nhà nhỏ - cô thừa nhận - nhưng tôi cho rằng thứ tôi

thích chính là niềm vui được ở đây, trên đất nước và trong thành phố của
chính mình, và rồi, được sống một mình trong đó - cô nói rất nhỏ đến nỗi
anh khó có thể nghe được cụm từ cuối, nhưng anh tiếp tục nói một cách
vụng về.

- Chị thích ở một mình lắm à?

- Vâng, miễn là bạn bè tôi không khiến tôi cảm thấy cô đơn. - Cô ngồi

xuống gần lò sưởi, nói - Nastacia sẽ mang trà lên ngay, - và ra hiệu cho anh
quay lại chiếc ghế bành, cô nói thêm - tôi thấy anh đã chọn được góc của
mình.

Ngả mình ra sau, cô đan tay sau đầu, và nhìn lò sưởi dưới đôi mi rủ

xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.