THÔN QUÊ LIỆT TRUYỆN - Trang 87

- Cay quá chú ạ - Ông giáo Thụ nói như tiếc rẻ - Không vướng viên sỏi

ấy thì tôi đã khởi công ngôi nhà từ năm 93, chứ không phải để tới năm sau.

- Vậy là bác phải mổ đến ba lần? - Tôi thầm nhẩm tính.
- Cho đến bây giờ, tổng cộng bốn lần rồi chú ạ. Này nhé, đầu tiên là mổ

rách trực tràng. Rồi hai lần mổ thận vào năm 87 vào năm 93. Đến năm 96,
do tôi bưng bê gạch ngói, vôi vữa quá nhiều trong hai năm tự xây nhà, nên
bị sa vị bẹn, lại phải lên bàn mổ. Lần ấy, đang leo lên giàn giáo xây, thấy
đột ngột đau quằn quại, hoá ra cả một ổ ruột bị sa xuống...

- Nếu tính từ lần mổ ấy đến giờ, cũng đã sáu năm rồi - tôi nhìn ông giáo

Thụ với lòng cảm phục và kính trọng - Trông bác hôm nay, không ai nghĩ
rằng ông giáo làng 70 tuổi này đã phải vật lộn với thần chết trên bàn mổ tới
bốn lần.

- Tôi đã nói rồi. Con người ta chết khó hơn là sống....
- Nhưng sống, chiến thắng bệnh tật, để tự tay mình xây dựng được một

ngôi nhà như thế này cũng khó không thua kém gì việc phấn đấu để trở
thành một anh hùng...

Ông giáo Thụ đắc chí vì cách ví von này, nắm tay tôi, vừa rung vừa cười

ngất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.