THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 9

tự biết hôm nay đã gặp hai cao thủ, nếu tiếp tục gây sự động thủ thì càng
mang thêm nhục nên cứ im lặng chờ đợi diễn biến.
Nào ngờ lão nhân áo vàng rất là cổ quái, lão chẳng cần để ý tới ai đi
thẳng tới mấy tảng đá chỗ thiếu niên vừa luyện công lúc nãy, một chân lão
giơ lên vừa đá vừa ngoặt tới, tảng đá nặng có tới hơn trăm cân bị đá văng
lên cao hơn ba trượng.
Lão nhân liên tiếp xuất vừa thủ vừa cước như người chơi cầu, không
cho tảng đá rơi xuống đất. Thầy trò Ngô Năng mặt cứ ngẩn ra không biết
nói gì. Một lúc sau lão quái nhân áo vàng mặt không hề đỏ, hơi thở vẫn
bình thường đá một cước cho tảng đá bắn ra hơn mười trượng rồi chuyển
thân quay về thiếu niên, cười đắc ý.
- Tiểu tử, ngươi thấy bản lãnh của lão phu so với xảo chiêu kia thì
sao?
Thật là chuyện dị kỳ, họ mỗi người biểu lộ bản lãnh đều cho thiếu niên
Tiểu Lăng nhi thưởng ngoạn. Vừa lúc đó, mặt trời ngả về hướng tây, gió
mát hiu hiu, đạo nhân đứng yên lặng đã lâu liền hướng về lão nhân áo vàng,
quát lớn:
- Vạn lão nhi! Chúng ta đã mỗi năm gặp nhau một lần mà chưa phân
được thấp cao. Canh hai đêm nay xin hẹn lên Đồ Sơn cho thấy bản lãnh
thực. Bây giờ phí lời có ích gì?
Chỉ thấy quái nhân áo vàng tiếp lời cười ha hả:
- Cũng được! Lão nhân ta muốn gặp con trâu ngươi trước xem một
năm nay có tiến bộ chút nào không?
Liền đó lão nghiêng thân quay lại thiếu niên vẫn đứng gần đó, gật gật
đầu nói tiếp:
- Tiểu tử! Nếu có hứng khởi chớ ngại, đêm nay cứ lên núi xem náo
nhiệt chơi!
Đồng thời lão đạo nhân gầy ốm cũng quay về phía thiếu niên nhìn một
cái, rồi cả hai lão quái một đông một tây vọt thân đi. Bấy giờ Xung Thiên
Pháo Ngô Năng rất khó chịu, mắt nhìn người bỏ đi không biết sao hơn, nhất
thời vừa ngượng vừa hận quay đầu nhìn thiếu niên một cái đi luôn thẳng
vào trong trang viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.