THÚ PHI - Trang 1888

Mơ hồ nhớ lại một câu ‘chỉ mong sau này sẽ không gặp lại’, y đã đau

lòng biết nhường nào.

Mỹ nhân xoay đi, biến mất trong biển người mờ mịt, bóng dáng một

người làm lòng y vương vấn, ngơ ngẩn kiếm tìm mất sáu năm, chỉ mong
thấy nụ cười dịu dàng, ấm áp, không mang chút xu nịnh, lấy lòng kia ở mãi
bên mình, chỉ cầu được dùng đôi tay mình vỗ về những đau xót hằn sâu
trong lòng cô.

Có điều vì sao đến lúc này những suy nghĩ ban đầu đã hoàn toàn thay

đổi chứ, nay hóa thành y bắt đầu xuống tay với cô, tính kế cô. Nào phải y
vô tâm vô tình, y đã từng đau lòng đến mức không thể tha thứ cho mình,
cũng từng hàng đêm do dự, chần chờ nhưng rốt cũng không còn đường
quay đầu lại nữa.

Chuyện xưa cũ phủ bụi thời gian bỗng ùa về trước mắt, hóa ra mình

cũng từng có lúc như thế, thời niên thiếu hết sức cuồng nhiệt, mình cũng
từng toàn tâm toàn ý yêu một người, từng nở nụ cười dịu dàng chân thật
đến vậy.

Ngửa đầu, chậm rãi nhắm mắt lại, tất cả mọi chuyện đã rất lâu y chưa

từng nhớ lại, những rung động thuở đầu, những suy nghĩ ngày xưa. Tất cả,
tất cả, bỏ lỡ sẽ mãi mãi không thể tìm lại được, những ấm áp ngày đầu
trong lòng nay hóa thành đao kiếm nhắm thẳng vào cô, một mất một còn.

Nhà – nước, nước – nhà, nhà và nước của Tề Chi Khiêm y đang ở nơi

nào.

Cực kỳ châm chọc, tận cùng bi thương.
Nước mưa chảy xuôi theo hai gò má, cuối cùng quay về với đất.
Bụi quay về bụi, đất tan thành đất.
“Nếu năm đó ta giữ chặt nàng, thì bây giờ sẽ không biến thành kết cục

hôm nay.” Giọng nói trầm thấp xuyên qua màn mưa, trầm ấm mà khàn
khàn, xen lẫn nỗi đau lương bất tận.

Nếu năm đó y không để Vân Khinh ra đi, nếu năm đó y lập tức đuổi

theo, nếu năm đó… thì hôm nay sao còn có Độc Cô Tuyệt, sao còn một Sở
Hình Thiên, thế nào có tình cảnh như bây giờ kia chứ, tất cả mọi chuyện
đều bắt nguồn từ y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.