THÚ PHI - Trang 461

người và Vương gia vừa nghe liền đi ngay, để tiện kiểm tra những chỗ gắn
cơ quan ở phía trong nên Đinh Danh theo đi.”

Xây dựng hoàng lăng kiêng kị nhất chính là có nước, bởi vì nước ăn

mòn là điều nguy hại lớn nhất đối với một lăng mộ sừng sững trăm năm
thậm chí ngàn năm, vạn năm.

Lúc trước khi lựa chọn, bởi vì nơi này có linh khí tốt nhất, dưới vùng

này lại chỉ có một cái hồ, cũng chỉ có duy nhất một cái đó, căn bản không
có khả năng tồn tại nguồn nước nào khác, nhưng hiện tại lại xuất hiện nước
thấm vào, tất nhiên là chuyện không nhỏ. Cho nên Độc Cô Hành và Độc
Cô Tuyệt vừa nghe vậy, lập tức đi trong đêm qua đó xem xét.

Sau khi dừng một chút, Sở Vân nhìn Vân Khinh nói tiếp: “Lúc đi,

Vương gia có dặn dò, bảo là cô nương cả đêm không ngủ, bởi vậy nên ngài
ấy điểm huyệt cho cô nương ngủ, còn dặn dò bảo tại hạ đốt trầm hương để
cô nương có một giấc ngủ thật ngon. Có chuyện gì chờ ngài ấy trở về sẽ xử
lý cho cô nương, đừng tự tổn hại đến thân thể mình”.

Vân Khinh nghe thế chợt ngẩn người, thảo nào cô lại ngủ quên, hóa ra là

Độc Cô Tuyệt động thủ.

Độc Cô Tuyệt này vì sao lại tinh tế đến vậy, ngay cả cô chỉ khác thường

một chút cũng phát hiện ra, không phải bản thân cô có chuyện, mà là sợ
hắn có chuyện, người này …

“Đồ ngốc này.” Vân Khinh nghiến răng, vung tay áo, vận khinh công

nhanh chóng tông cửa xông ra.

Sở Vân vừa thấy vậy lập tức biến sắc. Vân Khinh vốn không phải là

người vui mừng, phẫn nộ gì đều dễ dàng thể hiện trên nét mặt, vậy mà hôm
nay lại vội vàng như vậy, tuyệt đối có vấn đề. Lập tức buông tay thả đồ
dùng rửa mặt xuống đất xoay người chạy ra khỏi phòng, chạy qua chỗ
chiến mã đang đứng cách đó không xa, xoay người lên ngựa liền đuổi theo
Vân Khinh.

“Vân cô nương, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.” Giữa không gian núi rừng

trống trải, Sở Vân đuổi theo Vân Khinh lớn tiếng hỏi.

Vân Khinh cũng không quay đầu lại, dưới chân càng lướt nhanh hơn,

nói: “Chỉ cần theo kịp.” Cô không xác định có chuyện gì xảy ra hay không,