THÚ PHI - Trang 517

cũng chưa kịp thấy rõ ràng tình thế là như thế nào đã mất tăm mất tích,
không còn thấy bóng dáng. “Chạy rồi?”

“Nó nói cái gì?” Mặc Ly cùng Độc Cô Tuyệt đồng thời mở miệng hỏi.
Vân Khinh bật cười: “Ta làm sao mà biết.” Cô cũng không phải đồng

loại của chúng nó, sao có thể biết nó đang nói cái gì.

“Nó sẽ quay lại.” Trước khi đi tiểu tử kia có kêu lên hai tiếng, tuy rằng

không rõ nó rốt cuộc đang nói cái gì, nhưng chỉ cần nhìn ánh mắt kia cũng
có thể đoán, nó rất vội, rất thiện ý.

Mặc Ngân gật gật đầu nói: “Chỉ cần nó thích Vân cô nương, nó nhất

định sẽ trở về.” Giống như việc y đã biết ở dãy núi Phỉ Thúy, nếu đã gặp
qua Vân Khinh và chỉ cần thích cô, như vậy khẳng định sẽ không bỏ rơi cô.

Mặc Ly tiếp lời: “Mang đồ ăn đến là tốt nhất, chúng ta ở đây hoàn toàn

có thể chống đỡ đến lúc Sở Vân phá lăng xong.”

“Hôm nay nghỉ.” Độc Cô Tuyệt không nói gì khác, chỉ trầm giọng ném

một câu, Vân Khinh nhà hắn trời sinh có thể được động vật yêu thích, hiện
đã có hy vọng, bọn họ có thể nghỉ ngơi một chút để bảo tồn thể lực.

Lập tức mấy người đồng loạt ngồi ngay tại chỗ để nghỉ ngơi.
Bên trong lăng mộ, Độc Cô Tuyệt thấy có một tia hy vọng. Còn ở ngoài

lăng mộ, đám người Sở Vân, Độc Cô Hành tóc đều trắng đến mấy phần.

Sở Vân mặt mày xanh xao, miệng mấp máy liên tục, cổ họng khàn đặc:

“Nhanh chút cho ta, mau, dùng nước.”

Trên tảng đá bị đào thật sâu vào trong, lửa đuốc đang thiêu đốt trên mặt

đá, chung quanh binh lính vừa nghe mệnh lệnh Sở Vân, đồng loạt bưng
nước lên chuẩn bị phá tiếp, lửa rồi nước luân phiên nhau, có thể làm nham
thạch vỡ rất nhanh, so với việc lấy cứng đối cứng nhanh hơn nhiều.

“Còn dày không?” Độc Cô Hành mặt mày xanh mét, nhìn chằm chằm

bản vẽ trước mặt, nhanh chóng tính toán còn bao nhiêu khoảng cách.

“Bẩm bệ hạ, chắc là còn khoảng ba bốn trượng nữa.” Công Bộ Thượng

đại phu mang theo đội nhân công bí mật được triệu tập từ kinh thành đến,
run giọng nhè nhẹ nói.

Bị Tần vương bí mật điều đến, còn mang theo đội nhân công đào móc

tốt nhất ngày đêm miệt mài chạy gấp rút. Vốn tưởng rằng Tần vương muốn