THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 189

"Dễ thương quá." Tôi nói. "Song ở đó cũng chẳng có gì đáng kể. Nơi đó

thực sự tĩnh lặng."

Cô tựa đầu lên vai tôi và thở một hơi ấm áp xuống cánh tay tôi. "Nghe

như thiên đường vậy."

" Có tuyết trên tóc cậu kìa." Tôi nói, những chỗ tuyết tan ra khi tôi cố

gạt nó xuống. Tôi vẩy nước lạnh từ bàn tay tôi xuống sàn - và đó là lúc tôi
nhận ra các dấu chân của chúng tôi. Chúng tôi đã để lại một vệt tuyết tan
nhiều khả năng dẫn thẳng tới nơi chúng tôi ẩn nấp.

"Chúng mình mới ngốc làm sao." tôi nói, chỉ tay xuống vết chân. " Đáng

lẽ chúng mình phải bỏ giày lại!"

" Không sao đâu." Emma nói. "Nếu cho tới lúc này chúng chưa lần ra

chúng ta, nhiều khả năng chúng... "

Những tiếng bước chân nặng nề tình địch vọng lại qua căn phòng, kèm

theo tiếng thở của một con vật to lớn.

"Trở lại chỗ cửa sổ, nhanh hết mức cậu có thể." Emma khẽ rít lên, và

chúng tôi lách ra khỏi chỗ ẩn nấp của mình.

tôi cố chạy nhưng trượt vào một vũng nước. Tôi chộp lấy thứ gần tầm

mắt nhất, và tình cờ đó lại là tấm vải phủ món đồ to lớn chúng tôi vừa nấp
đằng sau lúc nãy. Tấm vải trượt đi, để lộ ra thêm một tủ trưng bày nữa cùng
một tiếng xoẹt! Thật vang vọng, làm tôi ngã bịch xuống sàn rất một Đống
vải rúm ró.

Khi ngước mắt nhìn lên, thứ đầu tiên tôi thấy là một cô gái - không phải

Emma, vốn đang đứng phía trên tôi, mà ở sau cô, bên trong tủ trưng bày,
phía sau lớp kính. Cô gái có một khuôn mặt thiên thần hoàn hảo, mặc váy
viền đăng ten với một cái nơ bướm cài trên mái tóc, và cô gái nhìn vô hồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.