THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 190

vào hư không với một khuôn mặt cứng đờ bất động của một con người bị
lột da đem nhồi.

Tôi rùng mình. Emma quay người lại để nhìn thấy đã khiến tôi rùng

mình, và đến lượt cô rùng mình.

Cô kéo tôi đứng dậy và chúng tôi chạy.

* * *

Tôi đã quên hết về người đàn ông đang truy đuổi chúng tôi, về con gấu,

về Siberia. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi căn phòng đó, tránh xa cô gái bị
nhồi, và xa khỏi nguy cơ Emma và tôi có thể kết thúc như cô gái đó, chết
cứng, bị bày sau khung kính. Giờ tôi đã biết tất cả những gì cần biết về gã
Bentham này - ông ta là một kẻ sưu tầm quái gở, và tôi tin chắc nếu lật
thêm những tấm vải phủ chống bụi ra, chúng tôi sẽ tìm ra thêm những mẫu
vật khác như cô gái kia.

Chúng tôi cuống cuồng chạy vòng qua một góc ngoặt chỉ để thấy lừng

lững trước mặt một đống toàn lông và móng vuốt cao ba mét. Chúng tôi hét
lên, cố dừng chạy khi đã quá muộn, và trượt dồn cả đống lại dưới chân con
gấu. Chúng tôi co ro ở đó, chờ chết. Hơi thở nóng hổi, nặng mùi phả ra phía
trên chúng tôi. Thứ gì đó ướt và ram rát quẹt vào bên mặt tôi.

Tôi đang bị một con gấu liếm. Tôi đang bị một con gấu liếm, và ai đó

đang bật cười.

"Bình tĩnh đi, nó không cắn đâu!" ai đó nói, tôi bỏ tay khỏi mặt thì thấy

một cái mũi dài lông lá và đôi mắt to màu nâu nhìn chằm chằm xuống tôi.

Có phải con gấu vừa nói? Chẳng lẽ lưu gấu nói về bản thân chúng ở

ngôi thứ ba?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.