THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 216

"Tất nhiên, thưa ngài. Tôi xin lỗi."

"Như tôi vẫn luôn nói, không nhiều thứ có thể ngăn cản những con quái

vật mới xuất hiện này,trừ một cái cần vô lăng - và những lối vào Vòng Thời
Gian. Thật may chúng ta có vô số Vòng Thời Gian như thế. Vậy là phần lớn
chúng ta đối phó với vấn đề hồn rỗng bằng cách khép mình trong các của
chúng ta, chỉ dò ra ngoài khi không còn lựa chọn nào khác. Lũ hồn rỗng
không chấm dứt cuộc sống của chúng ta, nhưng chúng làm cuộc sống đó trở
nên khó khăn, bị cô lập và nguy hiểm hơn nhiều."

" Thế còn lũ xác sống thì sao?" Tôi hỏi.

"Tớ nghĩ ông ấy sắp nói tới đoạn này rồi." Emma nói.

"Đúng thế." Bentham nói. "Năm năm sau khi chạm trán con hồn rỗng

đầu tiên của mình, tôi gặp gã xác sống đầu tiên. Quá nửa đêm có tiếng gõ
cửa nhà tôi. Tôi đang ở trong nhà mình, an toàn bên trong Vòng Thời Gian
của tôi - hay tôi nghĩ vậy. Nhưng khi tôi mở cửa, anh trai Jack của tôi đứng
đó, bộ dạng trông có tàn tạ hơn một chút song vẫn giống như con người
trước kia của anh ta - ngoại trừ đôi mắt chết chóc, trắng đục như một tờ
giấy không được biết gì lên."

Emma và tôi thu mình lại ngồi xếp bằng, và lúc này nhô người về phía

Bentham, dõi theo từng lời ông ta nói. Bentham nhìn chăm chăm ra phía
sau đầu chúng tôi với đôi mắt đầy vẻ ám ảnh.

" Anh ta đã ăn thịt được đủ người đặc biệt để lấp đầy linh hồn trống rỗng

của mình và biến bản thân thành thứ gì đó giống với anh trai tôi - nhưng kỳ
thực lại không hẳn là người anh đó. Chút nhân tính ít ỏi anh ta đã bám vào
qua năm tháng đã biến mất hoàn toàn, bị tan đi cùng màu sắc trong mắt anh
ta. Một gã xác sống so với con người đặc biệt trước đây của hắn cũng giống
như một thứ được sao chép nhiều lần so với nguyên bản. Các chi tiết bị mất
đi, và màu sắc..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.