THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 219

"Quan điểm của tôi thế nào là chuyện riêng của tôi." ông ta nói có vẻ lẩn

tránh. "Nhưng nếu thư viện có thật, và Jack đã tìm ra và mở được nó, anh ta
vẫn không thể đánh cắp các linh hồn trong đó. Anh ta không biết điều này,
nhưng còn yếu tố thứ ba anh ta cần tới, chìa khóa thứ ba."

"Và đó là gì vậy?" Tôi hỏi.

"Không ai có thể lấy các bình linh hồn. Với hầu hết mọi người chúng

đều vô hình và không thể sờ thấy. Kể cả các Chủ Vòng cũng không thể
chạm vào. Trong các câu chuyện, chỉ có những người tinh thông đặc biệt
được gọi là các thủ thư có thể nhìn và cầm được chúng - và đã cả nghìn
năm nay chưa có thủ thư nào được sinh ra. Nếu thư viện tồn tại, tất cả
những gì Jack tìm thấy sẽ là những cái giá trống rỗng."

"À, thật nhẹ nhõm." tôi nói.

"Phải và không." Emma nói. "Hắn sẽ làm gì khi hắn nhận ra các Chủ

Vòng hắn đã mất nhiều thời gian để săn lùng đến thế lại vô dụng với hắn?
Hắn sẽ hóa điên!"

" Đó là điều tôi lo ngại nhất." Bentham nói. "Jack có tính khí rất xấu, và

khi giấc mơ anh ta nuôi dưỡng lâu đến thế tan vỡ..."

Tôi có hình dung ra xem điều đó có thể nghĩa là gì - tất cả những hình

thức tra tấn một kẻ như Caul có thể thực hiện - nhưng tâm trí tôi co rúm lại
trước ý tưởng đó. Dường như những nỗi ám ảnh kinh hoàng tương tự đã tìm
đến Emma, vì những gì cô nói sau đó thật gay gắt và đầy phẫn nộ.

"Chúng ta sẽ cứu họ về."

"Chúng ta chia sẻ mọi mục tiêu chung." Bentham nói. "Tiêu diệt anh trai

tôi và đồng bọn của anh ta, đồng thời cứu chị tôi và các bạn của chị ấy.
Cùng nhau, tôi tin chúng ta có thể làm được cả hai."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.