THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 245

lọ mật thần thánh trước khi giao đấu, muốn xông vào con quái vật và làm
nó mất thêm chút sức lực, thì đó là một món quà bọn họ sẵn lòng đón nhận.
Còn nếu tôi chết trong lúc thử sức, dù sao tôi cũng chỉ là một nô lệ. Điều đó
khiến tôi ghét họ, làm tôi nghĩ tới những người đặc biệt khốn khổ bị bắt cóc
mà phần linh hồn bị rút ra đang bồng bềnh trong những cái lọ mà tất cả bọn
họ đều giữ khư khư - điều này còn khiến tôi phẫn nộ hơn. Tôi cố hết sức để
chuyển toàn bộ phần phẫn nộ đó thành quyết tâm không lay chuyển và sự
tập trung, nhưng phần lớn chúng chỉ khiến tôi phân tâm.

Dẫu vậy, trong khi người đàn ông cầm chìa khóa đang loay hoay mở cửa

lồng, tôi nhìn vào trong và nhận ra, trong sự ngạc nhiên và hân hoan của
bản thân, là tôi không hề bị cuốn theo những nghi ngờ, không bị ám ảnh với
hình ảnh cái chết sắp đến với mình, hay những cơn kinh hoàng dồn dập. Tôi
đã gặp và kiểm soát được con hồn rỗng này trong hai lần trước đó; đây sẽ là
lần thứ ba. Bất chấp cơn phẫn nộ của bản thân, tôi vẫn bình tĩnh và im lặng,
và trong sự im lặng này tôi nhận ra những từ tôi cần đang chờ đợi tôi, sẵn
sàng để được nói ra.

Người đàn ông mở cửa, và tôi bước vào trong lồng. Ông ta vừa đóng

cửa lại thì con hồn rỗng bắt đầu tiến về phía tôi, khua loảng xoảng sợi xích
của nó như một bóng ma giận dữ.

Lưỡi, đừng làm tao thất vọng lúc này.

Tôi giơ một bàn tay lên che miệng vào nói, bằng thứ tiếng hồn rỗng găn

gắt:

Dừng lại.

Con hồn rỗng dừng lại.

Ngồi xuống. Tôi nói.

Nó ngồi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.