THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 247

Tôi cần phải làm cho mọi thứ trở nên khó khăn hơn với mình. Xông tới

chỗ tao. Tôi ra lệnh, và ngay lập tức con hồn rỗng lao một quãng về phía
tôi. Tôi bảo nó phóng một cái lưỡi ra và tóm lấy chân tôi.

Nó làm theo, cái lưỡi chạm cưới kèm theo cảm giác như bị đốt và cuốn

hai vòng quanh đùi tôi. Sau đó, tôi bảo con hồn rỗng cầm chân giật tôi ngã
nhào và lôi tôi về phía nó trên mặt đất trong khi tôi làm bộ quờ quạng bấu
tìm chỗ bám.

Khi bị lôi qua chỗ cái cọc kim loại, tôi quàng hai cánh tay bám lấy nó.

Kéo lên. Tôi nói. Nhẹ thôi.

Cho dù những lời tôi nói mô tả không rõ ràng lắm, con hồn rỗng giống

như hiểu chính xác ý tôi muốn gì, như thể chỉ bằng việc hình dung ra một
hành động trong đầu và nói to lên một hay hai tiếng, tôi có thể truyền tải
lượng thông tin bằng cả một đoạn thoại. Vì thế trong khi tôi bám vào cái
cọc, con hồn rỗng nâng tôi lên không trung, mọi thứ diễn ra đúng như tôi đã
hình dung.

Tôi đang dần thạo việc này không, tôi nghĩ với chút hài lòng.

Tôi vật vã, la hét trong vài giây, hi vọng là tôi có thể diễn một tình trạng

đau đớn thực sự, rôi buông cái cọc ra. Đám đông khán giả, trông đợi tôi sắp
sửa bị giết trong trận đấu nhiều khả năng là ngắn nhất từ trước tới giờ, bắt
đầu cười nhạo chế giễu và gọi tôi bằng đủ thứ tên nhạo báng.

Đó là lúc để tôi ra đòn quyết định.

Kéo.

Nó bắt đầu kéo tôi về phía nó trong khi tôi giãy đạp và vùng vẫy.

Miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.