THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 248

Nó há miệng ra như thế chực nuốt chửng tôi. Tôi nhanh nhẹn quay

người lại và lướt tao vào cái lưỡi quấn quanh cổ chân mình. Tôi không thực
sự cắt vào lưỡi nó, nhưng tôi bảo nó nhanh chóng buông ra và gào rít lên để
trông có vẻ giống như tôi đã làm thế. Con hồn rỗng làm theo, kêu rít lên và
thu những cái lưỡi vào trong miệng. Với tôi, tất cả diễn ra như một màn
kịch câm tồi - có cả một giây trôi qua giữa mệnh lệnh của tôi và phản ứng
của con hồn rỗng - song có vẻ đám đông đã tin là thật. Những tiếng chế
giễu chuyển thành reo hò cổ vũ cho một trận đấu đang trở nên thú vị, với
một kẻ thất thế nhưng nói cho cùng vẫn có một cơ hội chiến đấu.

Trong một diễn biến mà tôi hi vọng nom không giống một cảnh chiến

đấu từ một bộ phim kinh phí hạn hẹp, con hồn rỗng và tôi thủ thế rồi đánh
qua đánh lại vài đòn. Tôi xông tới nó và nó quật tôi xuống. Tôi chém vào
nó và nó lùi lại. Nó rống lên và vung vẩy những cái lưỡi trên không trong
khi chúng tôi quần vòng quanh nhau. Tôi Thậm chí còn trẻ nó dùng một cái
lưỡi nhấc bổng tôi lên và nhắc tôi ( thật nhẹ), cho tới khi tôi (làm bộ) đâm
vào cái lưỡi nó và nó lại thả rơi tôi xuống (có lẽ hơi nhẹ quá).

Tôi đánh liều liếc mắt lần nữa về phía Emma. Cô đang đứng giữa đám

đấu sĩ, gần người đàn ông cầm chùm chìa khóa. Cô làm cử chỉ chém ngang
họng với tôi.

Thôi diễn trò đi.

Phải. Đã đến lúc kết thúc việc này. Tôi hít một hơi thật sâu, viện hết can

đảm và bắt tay vào màn kết vĩ đại.

Tôi vung con dao lên, lao về phía con hồn rỗng. Nó phóng một cái lưỡi

nhầm vào chân tôi, tôi liền nhảy lên tránh khỏi, rồi một cái nữa nhắm vào
đầu tôi, tôi lại cúi người xuống tránh.

Tất cả đúng như kế hoạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.