THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 254

Sau đó chỉ còn lại tay bán mật thần thánh và tôi. Dường như y đã vỡ lẽ

ra rằng tôi chính là người đăng kiểm soát con hồn rỗng, y quỳ gối xuống và
bắt đầu van xin.

"Nơi này có thể là chỗ của ông." Tôi nói. " Nhưng đó là con hồn rỗng

của tôi."

Tôi ra lệnh cho nó quấn một cái lưỡi quanh cổ y. Tôi nói với y rằng

chúng tôi sẽ rời đi cùng con hồn rỗng, và y chỉ có thể sống sót nếu chúng
tôi được ra đi bình yên.

"Được, được." Y đồng ý, giọng run rẩy. "Được, tất nhiên rồi..."

Tôi mở khóa xích và giải thoát cho con hồn rỗng. Trong lúc đám đông

dõi theo, Emma, Sharon và tôi dẫn theo con hồn rỗng tập tễnh về phía cửa
lồng đang mở, tay bán mật thần thánh đi trước chúng tôi và khản cổ nói.
"Đừng bắn! Không ai được bắn!" trong khi một cái lưỡi con hồn rỗng quấn
quanh cổ y.

Chúng tôi khóa cái lồng lại sau lưng mình, phần lớn khán giả vẫn còn

đang ở bên trong, rồi đi qua ổ nghiện mật, trở ra theo lối chúng tôi đi vào,
rồi ra ngoài đường. Tôi bị thôi thúc muốn dừng lại để phá hủy kho dự trữ
mật thần thánh của tay bán chúng nhưng rồi quyết định không đáng để mạo
hiểm làm thế. Hãy để bọn họ bị hủy hoại vì nó. Bên cạnh đó, có khi tốt hơn
là không nên lãng phí thứ thuốc này, nếu có một chút hi vọng, dù mong
manh, rằng những linh hồn bị đánh cắp đến một ngày sẽ có thể tái hợp với
chủ nhân của chúng.

Chúng tôi bỏ tay bán bật thần thánh phục bàn tay và đầu gối xuống bùn

lầy, thở hổn hển lấy hơi, cái mặt nạ của y treo lủng lẳng xuống từ một bên
tai. Chúng tôi sắp sửa bỏ toàn bộ cảnh tượng dơ dáy đó ở lại đằng sau thì tôi
nghe thấy một tiếng gầm gừ khe khẽ và nhớ ra lũ gấu con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.