THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 256

"Tớ chẳng muốn nói ra chút nào, song cảnh này dễ thương kiểu gì ấy

nhỉ." Emma nói.

Sharon khịt mũi. "Cứ việc diện một cái váy xòe màu hồng cho nó nếu cô

thích. Nó vẫn là cái máy giết người."

Chúng tôi vắt óc tìm cách để tới nhà Bentham mà không làm đó chết

dọc đường. "Tớ có thể làm vết thương trên cổ nó khép miệng." Emma nói,
bàn tay đưa ra vừa bắt đầu rực đỏ.

"Mạo hiểm quá!" Tôi nói. " cơn đau có thể làm đó vuột khỏi sự kiểm

soát của tớ."

"Người chữa bệnh của Bentham có thể sẽ giúp được." Sharon nói.

"Chúng ta cần tới chỗ bà ấy thật nhanh."

Ý nghĩ đầu tiên của tôi là chạy qua các nóc nhà. Chỉ cần con hồn rỗng

còn sức thôi, nó hẳn có thể mang chúng tôi trèo lên theo vách tường một
mái nhà rồi nhảy tới chỗ Bentham mà chẳng ai nhìn thấy. Nhưng ngay lúc
này đây thì tôi còn không chắc nó đi bộ được hay không. Thay vì thế, tôi đề
xuất chúng tôi cần gột sạch lớp sơn trắng trên người con hồn rỗng để không
ai thấy nó ngoài tôi.

"Nhất thiết không thể, không đời nào, không đâu thưa quý ngài." Sharon

vừa nói vừa lắc đầu quầy quậy. " Tôi không tin con quái đó. Tôi muốn để
mất tới nó."

"Tôi kiểm soát được nó rồi." Tôi nói, có chút tự ái.

"Cho tới giờ là như thế." Sharon đáp lại.

"Tớ đồng ý với Sharon." Emma nói. " Cậu đang làm rất tuyệt, nhưng sẽ

thế nào khi cậu ở trong một căn phòng khác hay ngủ thiếp đi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.