THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 257

"Tớ rời khỏi phòng làm gì chứ?"

"Để giải quyết nhu cầu chẳng hạn?" Sharon nói. "Cậu định mang con

hồn rỗng cưng của cậu vào nhà cầu chắc?"

"À." Tôi nói. " Tôi đoán đến lúc đó tôi sẽ tìm được cách xoay sở, được

chưa?"

"Lớp sơn sẽ ở nguyên đó." Sharon nói.

"Được thôi." tôi bực dọc nói. " Vậy chúng ta làm sao đây?"

Phía cuối hẻm, một cánh cửa mở tung ra và một đám hơi nước mù mịt

phả ra ngoài. Một người đàn ông xuất hiện, đẩy một chiếc xe chở hàng, để
nó ngoài hẻm đoạn trở vào trong.

Tôi chạy tới xem thử. Cánh cửa đó mở vào một xưởng giặt, và cái xe

chất đầy đồ bẩn. Nó đủ lớn để mua một người nhỏ con - hay một con hồn
rỗng thu mình cuộn lại.

Tôi phải thừa nhận điều này: tôi đã lấy cắp cái xe. Tôi đẩy nó lại chỗ

mấy người kia, quăng đồ giặt xuống, rồi cho con hồn rỗng trèo lên xe. Sau
đó, chúng tôi phủ đồ giặt bẩn lên trên, nhấc hai con gấu con lên, rồi đẩy tất
cả xuống hẻm.

Không ai nhìn chúng tôi đến lần thứ hai."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.