THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 289

"Anh ta không sợ." Bentham nói, ngẩng đầu lên khỏi các nếp lông trên

cổ PT. " Anh ta nên thế, nhưng không thế. Con vẹt đó không phải để giết
cậu, chỉ để vô hiệu hóa cậu thôi. Có vẻ anh ta muốn cậu Jacob trẻ tuổi còn
sống."

"Tôi ư?" Tôi nói. "Để làm gì?"

" Tôi chỉ có thể nghĩ tới một lý do. Tin về năng lực điều khiển hồn rỗng

cậu đã tới tai anh ta, và nói thuyết phục anh ta rằng cậu khá đặc biệt."

"Đặc biệt thế nào?" Tôi hỏi.

"Phỏng đoán của tôi là: anh ta tin cậu có thể là chìa khóa cuối cùng dẫn

tới Thư viện Linh Hồn. Người có thể thấy và điều khiển các bình linh hồn."

"Như Mẹ Bụi đã nói." Emma thì thào.

" Thật điên rồ." tôi nói. "Điều đó liệu có thể đúng không?"

" Quan trọng là anh ta tin vậy." Bentham nói. "Nhưng nó chẳng làm thay

đổi gì hết. Cô cậu sẽ thực hiện việc giải cứu nhưng đã lên kế hoạch, và sau
đó chúng ta sẽ đưa cô cậu, bạn bè của cô cậu và các Chủ Vòng của hai
người thoát khỏi anh trai tôi và những mưu tính điên rồ của anh ta càng xa
càng tốt. Nhưng chúng ta cần khẩn trương lên: lính của Jack sẽ lần theo con
vẹt bị nổ tới ngôi nhà này. Chúng sẽ sớm tới tìm cô cậu, và hai người cần
phải đi trước khi chúng tới." ông ta trên đồng hồ bỏ túi của mình. "Nói đến
chuyện này, đã gần sáu giờ rồi."

Chúng tôi sắp sửa đi thì Mẹ Bụi và Reynaldo hối hả bước vào.

"Mẹ Bụi muốn trao cho hai người một thứ." Reynaldo nói, và Mẹ Bụi

chìa ra một vật nhỏ gói trong vải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.