THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 294

nhọc tiến bước, thác nước lặng dần sau lưng. Lối mòn kết thúc ở một con
suối nhỏ. Chúng tôi men theo dòng suối vài trăm mét cho tới khi đến lượt
nó cũng kết thúc, dòng nước chảy vào một cửa hàng thấp mở ra ở sườn đồi,
lối vào bị dương xỉ và rêu che khuất. Người trợ lý quỳ gối xuống bên bờ
suối và đẩy rạp một lùm cỏ dại xuống - sau đó cứng người như hóa đá.

"Cái gì vậy?" tôi thì thầm.

Anh ta rút một khẩu súng ngắn từ thắt lưng ra rồi bắn ba phát vào trong

cửa hang. Một tiếng rú lạnh người vọng ra đáp lại, rồi một sinh vật lăn nhào
xuống suối, đã chết.

"Cái gì vậy?" Tôi lại hỏi, Nhìn chằm chằm vào sinh vật nọ. Nó toàn

những lông và móng vuốt.

"Không biết." Người trợ lý nói. "Nhưng nó đang rình đợi cậu."

Sinh vật đó không phải là thứ tôi có thể nhận dạng - nó có thân hình sần

sùi, hàm răng sắc nhọn, và đôi mắt to lồi ra, và thậm chí đôi mắt giống như
cũng phủ đầy lông. Tôi tự hỏi liệu có phải đã Caul phái nó phục ở đó - liệu
có phải hắn đã lường trước kế hoạch có em trai và cài sẵn bẫy tại mọi lối
dẫn vào Máy Xuyên Vòng của hắn.

Dòng suối cuốn cái khác đi.

"Bentham nói ông ấy không có khẩu súng nào cơ mà." Emma nói.

"Ông ấy không có." Người trợ lý đáp. "Khẩu súng này là của tôi.

Emma nhìn anh ta đầy trông đợi. "Vậy chúng tôi có thể mượn được

chứ?"

"Không." Anh ta cất súng đi. Rồi chỉ vào trong hang. "Đi qua đó. Tìm

đường lần ngược trở lại nơi chúng ta xuất phát. Cô cậu sẽ tới chỗ đám xác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.