THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 319

"Ồ, bé con." Caul nói. "Như thế sẽ vui hơn nhiều lắm!"

Chúng tôi có thể nghe thấy Caul cười vọng ra từ trong loa, rồi tôi giật

mình trước một tiếng rè rè rất to.

"Giờ ông định làm gì?" Emma hỏi.

Tôi cảm thấy một cơn đau nhói buốt như cắt trong bụng, và không cần

Caul phải giải thích gì, tôi có thể hình dung ra chính xác điều đang xảy ra:
trong một đường hầm bên dưới căn phòng nhốt các Chủ Vòng, một con hồn
rỗng vừa được thả ra ở sâu bên dưới. Nó đang tiến lại gần hơn, leo lên phía
một tấm lưới trên sàn đang cọt kẹt mở ra. Nó sẽ sớm ở giữa các Chủ Vòng.

"Hắn thả một con hồn rỗng lên!" Tôi nói. "Nó đang đi vào trong căn

phòng đó!"

"Chúng ta sẽ bắt đầu với chỉ một con hồn rỗng thôi." Caul nói. "Nếu cậu

có thể khống chế được nó, ta sẽ giới thiệu cậu với các bạn nó."

Tôi đấm thình thình lên lớp kính. "Để chúng tao vào!"

"Rất vui lòng." Caul nói. "Warren?"

Warren bấm một cái nút khác trên điều khiển từ xa. Một phần bức tường

kính bằng cỡ cánh cửa trượt mở ra.

"Tớ sẽ đj!" tôi nói với Emma. "Cậu ở đây canh chừng hắn!"

"Nếu cô Peregrine ở trong đó, tớ cũng vào."

Rõ ràng là không thể thuyết phục cô từ bỏ ý định này.

" Vậy chúng ta đưa hẳn theo." Tôi đói.

Warren tìm cách chạy đi, nhưng Emma đã túm lấy lưng áo khoác ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.