THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 333

loạt kết nối với nhau - một màn khởi động lại tập thể - biến cố đó đã hợp
nhất chúng và tôi, cho phép tôi chạm tới tận trung tâm vùng năng lực vô
thức của mình, cũng như vào trong đầu đám hồn rỗng đúng thời điểm dự
phòng vệ của chúng bị hạ thấp xuống.

Và giờ chúng là của tôi. Những con rối tôi có thể điều khiển bằng những

sợi dây vô hình. Nhưng tôi có thể làm được đến chừng nào? Đâu là giới
hạn? Tôi có thể điều khiển được bao nhiêu con cùng lúc, mỗi con nhận lệnh
khác nhau?

Để tìm ra, tôi bắt đầu thử.

Tôi lại cho con hồn rỗng ở căn phòng bên trái ngồi xuống.

Nó ngồi xuống.

(Tất cả đều là giống đực, tôi quyết định như vậy).

Tôi điều khiển lũ hồn rỗng trước mặt tôi nhảy lên.

Chúng đều nhảy.

Bây giờ chúng được tách thành hai nhóm, con hồn rỗng một mình ở trên

và đám đang ở trước mặt tôi. Tôi cố gắng điều khiển riêng từng con, sao
cho một con giơ một bàn tay lên còn những con khác thì không. Việc này
cũng hơi giống đòi nhúc nhắc đúng một ngón chân - khó, nhưng không phải
bất khả thi - nhưng chẳng mấy chốc tôi đã nắm được bí quyết. Tôi càng cố
quá thì càng khó. Khi tôi chỉ đơn giản hình dung ra một hành động thì lại tự
nhiên điều khiển được.

Tôi yêu cầu chúng đi ra xa, xuống cuối đường hầm chất đầy xương cốt,

sau đó yêu cầu chúng dùng lưỡi nhặt những cái xương lên ném vào nhau:
Thoạt đầu mỗi lần một con, rồi hai, rồi ba và bốn, hết hành động này tới
hành động khác cho tới khi số lượng tăng tới sáu. Chỉ đến lúc tôi yêu cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.