THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 341

"Ông ta làm gì ở đây vậy?" Tôi thì thầm với Millard. "Mà sao ông ta vẫn

còn sống chứ?"

"Caul tìm ra ông ta sống trong một Vòng Thời Gian vào thế kỉ mười bốn

tại Venice mà không ai biết có tồn tại. Song ông ta đã ở đây hai này rồi, có
nghĩa là ông ta có thể sẽ sớm già đi."

Tôi đã hiểu những việc loại này, Perplexus đang có nguy cơ già đi vì

Vòng Thời Gian nơi ông ta sống có niên đại xa xưa hơn khá nhiều so với
nơi chúng tôi đang có mặt lúc này, và sự khác biệt về thời gian đó cuối cùng
sẽ đuổi kịp ông ta.

"Tôi là người hâm mộ cuồng nhiệt nhất của ông đấy." Millard nói với

Perplexus. "Tôi có tất cả bản đồ của ông..."

"Phải, cậu đã nói vói tôi rồi." Perplexus nói. "Cảm ơn."

"Nhưng chuyện đó vẫn chẳng giải thích được là ông ấy làm gì ở đây cả."

Emma nói.

"Perplexus đã biết về việc tìm thấy Thư viện Linh Hồn trong nhật ký của

ông ấy." Millard nói. "Vì thế Caul săn lùng ông ấy, bắt cóc, rồi buộc ông ấy
khai ra vị trí của nó."

" Tôi đã thề độc không giờ nói gì." Perplexus thiểu não nói. "Giờ tôi bị

nguyền rủa vĩnh viễn rồi!"

" Tớ muốn đưa Perplexus trở lại Vòng Thời Gian của ông ấy trước khi

ông ấy già đi." Millard nói. "Tớ sẽ không chịu trách nhiệm về việc làm mất
đi kho báu sống lớn nhất của thế giới đặc biệt."

Từ bên ngoài căn phòng vang ngày một tiếng nổ nữa, còn to và mạnh

hơn vụ nổ trước. Căn phòng rung chuyển, những mảnh đá nhỏ từ trên trần
rơi xuống như mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.