THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 342

"Chúng ta sẽ làm hết sức, chàng trai." Cô Peregrine nói. "Song chúng ta

còn những việc khác phải lo trước đã."

* * *

Chúng tôi nhanh chóng mang một kế hoạch hành động như sau: mở tung

cánh cửa to đùng đó ra và dùng đánh hồn rỗng của tôi để dọn quang đường.
Có thể mạnh tay mà sử dụng, chúng có vẻ đang ở trạng thái tốt, và sự kết
nối giữa tôi với chúng chỉ ngày càng mạnh thêm. Còn về khả năng có điều
gì có thể diễn ra không như ý, tôi thậm chí không dám nghĩ đến. Chúng tôi
sẽ tìm Caul nếu có thể, song ưu tiên của chúng tôi là sống sót thoát khỏi
pháo đài.

Tôi đưa đám hồn rỗng của tôi vào căn phòng nhỏ. Mọi người đều tránh

xa khỏi chúng, ép sát lưng vào các bức tường và đưa tay lên bịt mũi khi
chúng lê bước đi qua và tập trung quanh cánh cửa nặng trịch. Con hồn rỗng
to nhất quỳ gối xuống và tôi lại leo lên lưng nó lần nữa, thế này tôi cao đến
mức phải cúi khom người ra trước để tránh bị cộc đầu lên trần.

Chúng tôi có thể nghe thấy tiếng của lũ xác sống ngoài hành lang.

Không nghi ngờ gì nữa, chúng đang định cho nổ thêm một quả bom nữa.
Chúng tôi quyết định đợi cho tới khi chúng cho nổ nó, vậy là chúng tôi
đứng đó, chờ đợi, một sự im lặng nặng nề bao trùm căn phòng.

Cuối cùng, Bronwyn phá vỡ sự căng thẳng. " Tớ nghĩ Jacob cần nói gì

đó với tất cả chúng ta."

" Chẳng hạn là gì?" Tôi nói, điều khiển con hồn rỗng quay lại để tôi đối

diện với tất cả mọi người.

"À, cậu sắp dẫn tất cả chúng ta vào trận." Bronwyn nói. "Nói vài lời kiểu

như thủ lĩnh ấy."

"Vài lời truyền cảm hứng." Horace nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.