THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 364

Bentham thở dài và hướng một cái nhìn hổ thẹn về phía Emma và tôi.

"Tạm biệt, các bạn trẻ. Được biết cô cậu đúng là một niềm vui lớn lao. Giờ
tôi sẽ quay về nhà; việc cứu tính mạng của tất cả các vị đã khiến tấm thân
già này quá mệt nhọc rồi. Nhưng tôi hi vọng một ngày kia, khi cô phụ trách
của cô cậu đã tỉnh ngộ, chúng ta sẽ còn gặp lại."

Ông ta nhấc mũ chào, rồi cùng con gấu của mình bắt đầu bước len qua

đám đông rời đi, trở vào trong pháo đài, hướng tới tòa tháp.

"Quả là một diễn viên kịch bậc thầy." tôi lẩm bẩm, cho dù có chút cảm

thấy buồn cho ông ta.

"Các Chủ Vòng." Cô Peregrine gọi. "Theo dõi cậu ta!"

"Có đúng là ông ta đã lấy cắp linh hồn không?" Emma hỏi.

"Không có bằng chứng thì chúng ta chưa thể chắc chắn." Cô Peregrine

đáp. "Song chỉ nguyên các tội lỗi còn lại của cậu ta gộp lại cũng đủ để cậu
ta phải nhận nhiều hơn án lưu đày chung thân." Dõi theo ông ta rời đi, vẻ
mặt cứng rắn của bà dần dãn ra. "Các em trai ta đã dạy cho ta một bài học
tàn nhẫn. Không ai có thể làm ta tổn thương nặng này bằng những người ta
yêu quý."

* * *

Gió đổi chiều, đưa đám mây tro đã giúp lũ xác sống đào thoát bay về

phía chúng tôi. Nó đến nhanh tới mức chúng tôi không kịp phản ứng, không
khí quanh chúng tôi rú rít, như có gai nhọn, ánh sáng ban ngày mờ đi. Có
tiếng đập cánh gấp gáp của các Chủ Vòng biến hình và bay lên trên cơn
bão. Con hồn rỗng của tôi quỵ gối xuống, cúi gằm đầu và lấy hai cái lưỡi
còn tự do che mặt. Nó đã quen với bão tro, nhưng các bạn của chúng tôi thì
không. Tôi có thể nghe thấy tiếng họ hoảng hốt trong bóng tối.

"Đứng yên tại chỗ!" Tôi hét lớn. "Nó sẽ qua thôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.