THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 365

"Mọi người hít thở qua áo nhé!" Emma nói.

Khi cơn bão nắng dịu đi đôi chút, tôi nghe thấy tiếng gì đó từ bên kia

cầu vọng sang làm tóc cái tôi dựng đứng cả lên. Đó là ba giọng nam trung
đồng ca một bài hát, những đoạn lời ca bị ngắt quãng bởi những tiếng thịch
và tiếng rên rỉ.

"Hãy nghe tiếng búa chan chát đập..."

Thịch!

"Hãy nghe tiếng những cái đinh lún ngập!"

"Ái, chân tôi!"

"Vui làm sao khi dựng một giá treo cổ..."

"Buông tôi ra, buông tôi ra!"

"... phương pháp trị lành mọi đau khổ!"

"Làm ơn, dừng lại! Tôi từ bỏ!"

Rồi sau đó, khi tro bắt đầu lắng xuống, Sharon và ba người anh em họ

vạm vỡ của ông ta xuất hiện, mỗi người kéo lê một gã xác sống đã bị khuất
phục. "Xin chào, tất cả mọi người!" Sharon nói. "Các vị có bỏ qua cái gì
không đấy?"

Gạt tro khỏi mắt, các bạn Tôi trông thấy những gì mấy người kia đã làm

và bắt đầu reo hò.

"Sharon, ông tuyệt quá!" Emma hét lớn.

Khắp quanh chúng tôi, các Chủ Vòng đáp xuống và trở lại hình người.

Trong lúc hối hả chui vào trong những bộ trang phục đã thả xuống lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.