THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 387

Ánh mắt hắn đưa qua đưa lại giữa hai người kia, đầy vẻ ngờ vực, như

thể hắn đang cân nhắc xem có khả năng nào họ đang thông đồng với nhau
chống lại hắn bằng cách nào đó hay không. Thế rồi hắn có vẻ như gạt bỏ ý
nghĩ đó. " Đây mới chỉ là căn phòng đầu tiên." Hắn nói. "Những linh hồn
tốt hơn còn ở sâu bên trong, tôi tin chắc thế."

" Tôi đồng ý." Bentham nói. "Chúng ta càng vào sâu hơn, các linh hồn

sẽ càng lâu đời hơn, và linh hồn càng lâu đời thì càng mạnh mẽ."

"Vậy thì chúng ta sẽ xông vào tận tâm quả núi này." Caul nói. "Và chén

nó."

* * *

Chúng tôi chui qua một trong các khung cửa tối om, súng chĩa sát sườn.

Căn phòng kế tiếp cũng rất giống căn phòng thứ nhất, với những cái hốc chi
chít trên tường và những khung cửa mở vào bóng tối. Song không có cửa
sổ, và chỉ có một vệt nắng chiều duy nhất lách xuống tới mặt sàn bụi bặm.
Chúng tôi đang để ánh sáng ban ngày lui lại dần sau lưng mình.

Caul lệnh cho Emma thắp lửa. Hắn yêu cầu tôi kiểm tra bên trong các

hốc trên các vách tường. Tôi báo lại có ba cái bình, song lời nói của tôi
không đủ trọng lượng; hắn đòi tôi dùng móng tay gõ lên từng cái bình để
chứng minh nó đang hiện diện, rồi lùa bàn tay tôi khua khắp bên trong hàng
chục cái hốc rỗng để chứng tỏ là chúng không có gì.

Tiếp theo, hắn bắt tôi đọc chữ ghi trên bình. Heolstor. Unge-sewen.

Meagan-wundor. Những từ vô nghĩa với tôi, không làm hắn hài lòng. "Các
linh hồn của lũ nô lệ vớ vẩn." Hắn phàn nàn với Bentham. "Nếu chúng ta
muốn làm vua, chúng ta cần linh hồn của các vị vua."

"Vậy thì đi tiếp nào." Bentham nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.