THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 397

vỡ đang nhỏ giọt xuống cái rãnh sát chân tường, và ở nơi nước cùng thứ
chất lỏng màu xanh trộn lẫn vào nhau, một phản ứng đang xảy ra. Nước sủi
bọt và sôi trào, sáng rực lên hơn bao giờ hết.

"Caul cao hứng. "Nhìn cái này xem!" Hắn thốt lên, chân nhấp nha nhấp

nhổm.

Dòng chảy ngang trong rãnh đẩy thứ nước sáng được rồi bong bóng đi

vòng quanh rìa căn phòng. Chúng tôi quay người, dõi theo nói chảy đi, cho
tới khi nó tới chỗ cái ao nông có rìa đá ở phía cuối căn phòng - rồi chính cái
ao cũng bắt đầu sôi lên và bừng sáng, một cột ánh sáng xanh rất mạnh từ
mặt ao chiếu thẳng lên tận trần.

"Tôi biết nó là gì!" Bentham nói, giọng run rẩy. "Nó được gọi là ao hồn.

Một phương thức cổ xưa để triệu gọi và liên lạc với người chết."

Lơ lửng phía trên bề mặt ao,

nằm trong cột ánh sáng là một thứ hơi trắng ma quái, và nói từ từ tụ dần

lại thành một hình người.

"Nhưng nếu một người sống bước xuống ao trong lúc quá trình triệu gọi

diễn ra... "

"Anh ta hấp thụ linh hồn được gọi lên." Caul nói. "Tôi tin chúng ta đã

tìm ra câu trả lời của mình!"

Cái hồn lơ lửng bất động. Nó mặc một chiếc áo chẽn đơn giản để lộ làn

da là một lớp vảy cùng một dây lưng nhô ra từ sau lưng.

Đây chính là linh hồn của Yeth-faru, người cá tên lính canh đã chọn. Cột

ánh sáng dường như là một thứ nhà tù mà nó không thể thoát ra.

"Thế nào?" Bentham nói, ra hiệu về phía cái ao. "Anh xuống chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.