THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 395

"Vâng, vâng, xin lỗi ông... " Tên lính canh có vẻ lo sợ. "Tôi chọn Yeth-

faru."

"Tuyệt vời!" Caul lớn tiếng oang oang. "Nhóc, lấy cái bình ra."

Tôi thò tay vào trong cái hốc Caul chỉ và lấy bình ra. Nó rất lạnh, vì thế

tôi liền kéo cổ tay áo khoác phủ lên bàn tay như một cái găng, song dù đã
cách một lần vải, cảm giác vẫn như thể cái bình đang hút hết hơi ấm còn lại
trong cơ thể tôi.

Tên lính canh nhìn chằm chằm vào bàn tay tôi. "Tôi cần làm gì với nó

đây?" Hắn nói. "Dùng nó như một thần thánh sao?"

" Tôi không biết chắc." Caul nói. "Cậu nghĩ sao, em trai?"

" Tôi cũng không rõ." Bentham nói. "Điều này không được nhắc đến

trong bất cứ thư tịch cổ nào."

Caul gãi cằm. "Tôi nghĩ... phải, tôi nghĩ anh nên dùng nó như với mật

thần thánh." Hắn gật đầu, đột nhiên tỏ ra tin chắc vào bản thân. "Phải, đúng
thế rồi. Giống như mật thần thánh."

"Ông chắc chứ?" Tên lính hỏi.

"Chắc một trăm phần trăm." Caul nói. "Đừng bồn chồn. Anh sẽ đi vào

lịch sử với việc này. Một người tiên phong!"

Tên lính canh đưa mắt nhìn tôi. "Đừng giở trò." Hắn nói.

"Không giở trò." Tôi nói.

Tôi mở nút bình ra. Ánh sáng xanh tỏa ra từ trong bình. Tên lính đưa

bàn tay nắm lấy tay tôi, kéo nó và cái bình lên cao trên đầu hắn, rồi ngửa
mặt ra sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.