THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 393

chẳng hiểu gì. Điều duy nhất tôi có thể làm là cố gắng lái sự chú ý của hắn
khỏi những cái bình nom rành rành là có vẻ hứa hẹn.

Cho dù phần lớn những chiếc bình đầu nhỏ và giản dị, có một số ít trong

chúng lại to, được trang trí cầu kỳ và rất nặng, có hình đồng hồ cát, hai quai
cầm và bề mặt vẽ hình những cái cánh màu đá quý; có vẻ rõ ràng nào chúng
được linh hồn của những người đặc biệt hùng mạnh và quan trọng ( hay tự
coi mình là quan trọng). Tuy nhiên, kích thước lớn của những cái hốc đựng
chúng là một dấu hiệu dễ phát hiện, và khi Caul yêu cầu tôi dùng khớp
ngón tay gõ lên, những cái bình này vang lên âm thanh thật trầm và to.

Tôi không còn lại mẹo gì. Caul sẽ có được thứ hắn muốn, và tôi không

thể làm gì được trước chuyện đó. Nhưng rồi hắn là một điều khiến tất cả
mọi người ngạc nhiên. Một điều mà thoạt đầu có vẻ hào phóng tới mức lại
thường. Hắn quay sang đám lính canh và nói. "Nào! Ai thích thử cái này
đầu tiên?"

Mấy tên lính nhìn nhau, bối rối.

" Ý anh là sao?" Bentham hỏi, tập tễnh đi về phía hắn hốt hoảng. " Đáng

lẽ nên là anh và tôi chứ? Chúng ta đã nỗ lực bấy lâu... "

" Đừng tham lam thế, cậu em. Tôi đã chẳng nói với họ là lòng trung

thành của họ sẽ được đền đáp hay sao?" Hắn lại nhìn về mấy tên lính, cười
hết cỡ như một người dẫn chương trình trò chơi. "Vậy ai trong các anh
muốn thử nhỉ?"

Cả mấy tên lính đều giơ cả hai tay lên.

"Tôi, thưa ông, tôi."

"Tôi muốn!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.