THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 431

"Ơn Chúa." Tôi nói. "La hét chẳng phải chuyện vui vẻ gì."

"À. Nhân tiện, tôi đã nhắc tới cái ngón tay."

"Cái gì? Tại sao?"

"Tớ tò mò."

"Và?"

"Tay bà ấy bắt đầu run rẩy. sau đó bà ấy lẩm bẩm gì đó mà Reynaldo

không dịch, rồi anh ta xua tớ ra ngoài thật."

Tôi đáng lẽ đã truy cứu chuyện này thêm nếu không mệt và đói đến thế,

và nếu không đúng lúc đó mùi thức ăn đã luồn vào mỗi chúng tôi.

"Tới ăn đi nào!" Cô Wren gọi lớn từ cuối hành lang, và cuộc trò chuyện

được gác lại.

* * *

Trong khi màn đêm buông xuống, chúng tôi tập trung lại dùng bữa trong

thư viện của Bentham, căn phòng duy nhất đủ lớn để chứa tất cả chúng tôi
một cách thoải mái. Lửa được nhóm tả một bữa tiệc được mang tới do các
cư dân địa phương đầy biết ơn đóng góp, thịt gà nướng, khoai tây, thịt thú
hoang và cá ( món này tôi tránh, để phòng nhỡ chúng được câu lên từ
Rạch). Chúng tôi ăn, trò chuyện và nhắc lại những cuộc phiêu lưu trong
mấy ngày qua. Cô Peregrine chỉ mới nghe kể chút ít về cuộc hành trình
chúng tôi trải qua từ Cairnholm tới London, rồi băng qua London bị bom
đạn tàn phá tới gặp cô Wren, và bà muốn biết mọi chi tiết. Bà là một thính
giả tuyệt vời, luôn bật cười ở những đoạn tức cười và phản ứng bằng những
tiếng thảng thốt để làm vui lòng cho những đoạn cao trào kịch tính của
chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.