THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 433

phải giành lấy việc kể chuyện. Cùng nhau, cô và tôi kể cho mọi người biết
bằng cách nào chúng tôi tìm ra đường tới Đồng Ma, và với sự giúp đỡ của
Bentham chúng tôi đã tổ chức cuộc đột kích nho nhỏ vào căn cứ của lũ xác
sống ra sao. Rồi tất cả đều có câu hỏi dành cho tôi - họ muốn biết về lũ hồn
rỗng.

"Làm thế nào cậu học được ngôn ngữ của chúng vậy?"

Millard hỏi.

"Kiểm soát một con hồn rỗng là như thế nào nhỉ?" Hugh hỏi. "Cậu có

hình dung cậu là một trong số chúng, như tớ làm thế với lũ ong của tôi
không?"

"Cảm giác có râm ran ngưa ngứa không?" Bronwyn hỏi.

"Cậu có bao giờ ước được giữ lại một con làm vật nuôi không?" Olive

hỏi.

Tôi cố hết sức trả lời nhưng cảm thấy lưỡi bị buộc chặt vì mối liên kết

của tôi với lũ hồn rỗng là một thứ thật khó mô tả, cũng giống như cắt ghép
lại một giấc mơ vào buổi sáng hôm sau vậy. Tôi cũng bị phân tâm bởi cuộc
trò chuyện mà Emma và tôi đã tạm dừng lại. Khi nói xong, bắt gặp ánh mắt
Emma, tôi hất hàm về phía cửa ra hiệu, và chúng tôi kiếm cớ cáo lui. Trong
lúc chúng tôi rời khỏi bàn, tôi có thể cảm thấy mọi ánh mắt trong phòng đổ
dồn vào sau lưng mình.

Chúng tôi chơi vào một căn phòng treo áo khoác có đèn lồng thắp sáng,

trong phòng chật ních những áo khoác, mũ và ô. Đây không phải là một nơi
rộng rãi hay thoải mái, nhưng ít nhất nó cũng riêng tư; ở đây chúng tôi sẽ
không bị quấy rầy hay nghe lén. Tôi cảm thấy hốt hoảng một cách đột ngột
và khó hiểu. Có một lựa chọn khó khăn tôi cần phải đưa ra, lựa chọn mà
cho tới lúc này tôi vẫn chưa hoàn toàn nắm bắt được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.