THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 435

đến việc rồi bỏ Emma, các bạn tôi và thế giới này là chuyện khiến tôi đau
khổ, một phần trong tôi vẫn muốn về nhà. bố mẹ tôi và thế giới của họ đại
diện cho việc trở về với sự ôn hòa và lường trước được, một điều tôi thèm
khát sau tất cả những chuyện điên rồ vừa qua. Tôi cần trở lại là người bình
thường trong một thời gian. Để nghỉ lấy hơi. Chỉ trong một thời gian thôi.

Tôi đã trả nón nợ của mình với những đứa trẻ đặc biệt của cô Peregrine.

Tôi đã trở thành một trong số họ. Nhưng tôi không chỉ là một trong số họ.
Tôi còn là con trai của bố mẹ tôi, và dù họ có không hoàn hảo, tôi vẫn thấy
nhớ họ. Tôi nhớ nhà. Thậm chí ít nhiều tôi còn nhớ cả cuộc sống thường
nhật buồn tẻ của mình. Tất nhiên, rất có thể tôi sẽ nhớ Emma hơn bất cứ gì
trong số đó. Vấn đề là tôi muốn quá nhiều. Tôi muốn cả hai cuộc sống. Hai
tư cách công dân. Là người đặc biệt, tìm hiểu mọi thứ có thể về thế giới đặc
biệt, và ở bên Emma, khám phá tất cả các Vòng Thời Gian Bentham đã kết
nối trong Máy Xuyên Vòng của ông ta. Nhưng tôi cũng muốn làm những
điều tầm thường, ngớ ngẩn mà những đứa trẻ vị thành niên bình thường vẫn
làm, chừng nào tôi vẫn còn có thể là một đứa trẻ như thế. Lấy bằng lái xe.
Tìm một người bạn cùng trang lứa. Tốt nghiệp phổ thông trung học. Rồi tôi
sẽ mười tám tuổi, và tôi có thể đi bất cứ nơi nào tôi muốn - hay vào bất cứ
lúc nào. Tôi có thể quay trở lại.

Đây là sự thật, là gốc rễ của nó: tôi không thể sống phần đời còn lại của

mình trong một Vòng Thời Gian. Tôi không muốn là một đứa trẻ đặc biệt
mãi mãi. Nhưng có thể đến một ngày nào đó tôi sẽ là một người đặc biệt đã
trưởng thành.

Có nên nếu tôi cẩn thận, vẫn có một cách để có được tất cả.

"Tớ không muốn đi." Tôi nói. "Nhưng tớ nghĩ có lẽ tớ cần đi một thời

gian."

Thái độ của cô thật bình thản. "Vậy đi đi." Cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.