THỨC ĂN TRONG NỒI, EM TRONG CHĂN - Trang 188

Qua một đêm, Trần Bạch Phồn trông có sức sống hơn hôm qua nhiều,

trên khuôn mặt vấn vương ý cười rất nhạt, độ cung nơi khóe miệng vô cùng
dịu dàng. Anh mặc chiếc áo lông mỏng màu xanh biển, tay áo được xắn lên
tận khuỷu tay. Cả hai đột nhiên trở lên xa lạ hơn hẳn hôm qua.

Thấy An Nhu vẫn còn ngơ ngác đứng ngoài huyền quan thì Trần Bạch

Phồn thò người tới, cánh tay anh xẹt qua cổ cô, anh duỗi tay đóng cửa sau
lưng An Nhu lại. Hơi thở của người đàn ông lập tức bao trùm lấy người cô.

Phản ứng đầu tiên của An Nhu chính là lùi về sau một bước, sau đó cô

chui qua cánh tay anh. Giọng cô run run, An Nhu lắp bắp nói: “Em, em đi
rửa tay.”

Trần Bạch Phồn đứng yên tại chỗ nhìn cô vào phòng bếp, khóe miệng

hơi nhếch lên rồi thành một nụ cười.

Chiêu này hình như khá hữu dụng đấy.

*

Anh vừa vào, An Nhu đã dời mắt khỏi bàn nấu ăn. Cô có vẻ hơi xấu

hổ: “Em không biết nấu ăn.”

Thấy anh không nói gì thì An Nhu lập tức bổ sung: “Em có thể rửa rau

thái thịt…”

Trần Bạch Phồn đứng cách cô một mét, anh nghiêng đầu nghĩ ngợi

một lát rồi chỉ vào chỗ phía trước mình: “Lại đây, đứng chỗ này này.”

An Nhu hơi ngớ người ra, cô không biết anh muốn làm gì nhưng vẫn

ngoan ngoãn đến chỗ đấy.

Chờ cô đứng đúng chỗ thì Trần Bạch Phồn bèn tới bàn nấu ăn đổ

nguyên liệu vào bồn rửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.