THỨC ĂN TRONG NỒI, EM TRONG CHĂN - Trang 286

An Nhu cau mày, cô lặp lại: “Cổ anh không thoải mái hả?”

Trần Bạch Phồn nghe vậy thì hơi khom lưng nhìn thẳng cô. An Nhu bị

nhìn vậy thì có chút bối rối. Cô nhắm mắt lại, ỉu xìu hỏi: “Anh làm gì thế?”

Trần Bạch Phồn nâng cằm cô lên, giọng anh hơi khàn khàn: ‘Nhìn

anh.”

An Nhu đành phải nhìn anh.

“Sao thế?”

Anh không nói gì mà chỉ cởi áo blouse ra, thay áo khoác của mình

vào, trông có vẻ rất buồn bã. An Nhu lập tức lại có cảm giác mình vừa làm
anh buồn bèn thấp thỏm hỏi: “Rốt cuộc là sao vậy?”

Trần Bạch Phồn im lặng dẫn cô ra ngoài.

Hai người chào y tá đang đứng trực rồi ra khỏi phòng khám, An Nhu

bị anh kéo về phía siêu thị: “Hôm nay anh định nấu cơm hả? Không thì
mình đi ăn ngoài đi, em mới nộp bản thảo, để em mời.”

“Rồi.” Sau đó anh thở dài.

An Nhu: “… Anh thở dài chi?”

Trần Bạch Phồn dừng bước, anh ngoảnh đầu nhìn cô: “Hôm nay đồng

nghiệp đều bảo anh trông rất tiều tụy.”

An Nhu ngớ người nhìn chằm chằm anh một lát, cô có vẻ hơi buồn

bực: “Em thấy anh vẫn có sức sống lắm mà.”

Trần Bạch Phồn không cảm xúc quay đầu lại, bước tiếp, “Vì trưa em

không đến tìm anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.