THỨC ĂN TRONG NỒI, EM TRONG CHĂN - Trang 362

An Nhu im lặng nhìn anh chằm chằm.

Sau đó, Trần Bạch Phồn ngoan ngoãn cúi đầu để An Nhu nhón chân

hôn lên mặt anh. Trần Bạch Phồn đã thỏa mãn giật lấy tay cô vuốt ve một
lát rồi mới rửa sạch tay cho cô, anh nói: “Được rồi, em đứng một bên đi.”

“Em xem giờ mấy giờ rồi.” Trần Bạch Phồn vừa rửa bát vừa nói,

“Tầm 8 giờ mình về.”

An Nhu nghe vậy bèn lấy điện thoại ra nhìn: “7 giờ.”

Trần Bạch Phồn ừ một tiếng rồi thuận miệng nói: “Lần sau anh về thì

em cũng về với anh đi.”

Thấy An Nhu không nói gì thì anh nói tiếp: “Bình thường một tuần

anh sẽ về nhà hai lần.”

An Nhu biết tần suất về nhà của anh, vì lúc trước mỗi lần anh về nhà

cũng sẽ chuẩn bị sẵn cơm chiều cho cô rồi mới đi.

Trần Bạch Phồn vẫn không nghe thấy câu trả lời của cô thì không nói

gì nữa, nhưng chưa đầy ba giây sau anh đã quay lại, gượng gạo dọa cô:
“Em mà không đồng ý là anh nói cho mẹ anh biết đấy.”

An Nhu còn đang nghĩ ngợi lung tung bèn cười ra tiếng.

“Em có nói là không đến đâu.” An Nhu nói, “Em đang nghĩ chút

chuyện thôi.”

Chẳng qua cô nhớ đến chuyện cô muốn học nấu ăn mãi mà chưa được

thôi. Công việc của Trần Bạch Phồn cũng rất vất vả, thế nhưng mỗi ngày
tan tầm anh đều về nấu cơm cho cô…

Đột nhiên An Nhu cảm thấy rất áy náy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.