THỨC ĂN TRONG NỒI, EM TRONG CHĂN - Trang 460

An Nhu mở Weibo kia ra nhìn mới phát hiện bài post đăng ảnh chụp

của chủ Weibo kia đã bị xóa, mà Weibo của @ Văn Văn Văn Văn mỗi ngày
đều nhiều chuyện cũng không tìm thấy đâu nữa.

An Nhu đọc trong khu bình luận thì tìm được Weibo của người ta đã

thành một chuỗi số vô nghĩa, lượt follow cũng biến mất tăm.

Không biết cô gái kia nghĩ gì.

Nhưng chắc chắn An Nhu vẫn sẽ kiện cô ta, tuy rằng cô ta còn nhỏ,

dường như mới vừa đủ tuổi thành niên nhưng cũng đã đủ năng lực phân
biệt thị phi rồi, phải tự gánh vác hậu quả những gì mà mình đã gây ra.

An Nhu nằm thêm lát nữa bèn đứng dậy vào thư phòng, cô mở máy

tính ra bắt đầu vẽ tranh.

*

An Nhu cứ thế ở nhà ba ngày, đến tận khi Trần Bạch Phồn tỏ rõ cho cô

biết mình ăn cơm trưa một mình thảm ra sao mới từ từ trang điểm ra ngoài.

Trời tối rất nhanh, mới 5 giờ rưỡi nhưng xung quanh đã tối sầm lại.

Lúc đến gần phòng khám, An Nhu nhìn mới thấy xung quanh phòng

khám không còn nhiều người như trước nữa, chỉ có một cô bé mặc áo
khoác và quần jeans đứng ngoài cửa, vừa ôm sách vừa nghịch điện thoại.

An Nhu thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục đi về phía trước.

Cô bé đó thấy cô thì sáng mắt, hoảng loạn bước tới trước mặt cô, gọi

nhỏ: “Là Nhu Chỉ ạ?”

Nghe thấy tên của mình trong thế giới ảo thì An Nhu cảm thấy không

tốt chút nào. Cô đột nhiên nhớ tới những bình luận đó bèn cảnh giác lùi lại
phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.