Tủ sách Thực Dƣỡng
T
T
h
h
ự
ự
c
c
d
d
ư
ư
ỡ
ỡ
n
n
g
g
đ
đ
ặ
ặ
c
c
t
t
r
r
ị
ị
u
u
n
n
g
g
t
t
h
h
ư
ư
r
r
u
u
ộ
ộ
t
t
k
k
ế
ế
t
t
–
–
đ
đ
ạ
ạ
i
i
t
t
r
r
à
à
n
n
g
g
h
h
t
t
t
t
p
p
:
:
/
/
/
/
t
t
h
h
u
u
c
c
d
d
u
u
o
o
n
n
g
g
.
.
v
v
n
n
Trang 123
Từ năm 1809, BS Wiliam Lambe cho xuất bản một cuốn sách nói về sự liên hệ giữa ung
thƣ và ăn thịt cá. Trong đó ông báo cáo những khối u trong bộ máy tiêu hoá có thể tiêu dần đi
bằng cách ăn rau.
“Ta có thể kết luận ăn chay đúng là một đặc điểm chuyển bệnh hoạn tống nó ra ngoài
cơ thể (từ nội tạng ra ngoài)” Dr. W. Lambe, London 1809.
Vào giữa thế kỷ 19, bà Ellen White, nhà tiên tri và là lãnh tụ của phong trào Tin Lành
Adventist khuyến khích tín đồ bỏ thịt, những chất bổ mà ăn những thức ăn chế biến đơn giản
theo mùa với thời tiết.
“Kẻ nào ăn thịt tức là ăn chất thải của rau quả, ngũ cốc, bởi vì động vật đã
hưởng trước chất bổ của những thứ đó rồi. Năng lực sống từ mễ cốc, rau quả đến thẳng kẻ ăn chúng. Ta
hái trực tiếp có phải tốt hơn không? Đó là của Trời ban đấy. Kẻ nào cứ ăn thịt miết rồi sẽ chất chứa đầy
bệnh tật, lao và ung thư”. Trong Ministry of Healing, Ellen White, 1905.
Bƣớc sang đầu thế kỷ thứ 20 này, chuyên viên ung thƣ ngƣời Anh và động nghiệp ở
trƣờng Giải Phẫu Hoàng Gia là Rogers Wiliams liên kết sự phát triển ung thƣ ở xã hội phƣơng
Tây với bộ đạm dƣ thừa, nhất là đạm động vật, và xác định ung thƣ là bệnh toàn thân, chứ không
phải là của riêng bộ phận nào.
The Natural History of Cancer
.
Trong đại chiến thứ I, Mikkel Hindhede, BS giám đốc viện nghiên cứu thực phẩm nhà
nƣớc khuyên chính phủ Đan Mạch nên chuyển dổi cơ cấu nông nghiệp từ chăn nuôi sang trồng
trọt, lấy mễ cốc để chăn nuôi sang chăn nuôi thẳng con ngƣời. Phải đƣơng đầu với phong toả,
dân Đan Mạch ăn gạo mạch, hắc mạch, rau xanh, khoai tây, sữa và một ít bơ. Tại thủ đô, tỉ số
chết về bệnh hoạn, kể cả bệnh ung thƣ bớt trên 39% trong hai năm 1917 – 1918
“Thiếu protein
đạm trên qui mô lớn với 3 triệu dân”
Hindhede báo cáo với đồng nghiệp. Nhân dân không than van
vì họ không hề rối loạn tiêu hoá.
“Chúng tôi ăn quen bánh mì đen và biết cách làm bánh đầy chất
lượng”.
Hindhede trong “Hậu quả của lương thực trong chiến tranh với tỉ lệ tử vong ở Copenhagen” tập
san Journal of The American Medical Association.
Năm 1932 một cây viết chuyên về y học ngƣời Anh đã liên kết ung thƣ với mức gia tăng
ở xã hội phƣơng Tây vì quá thừa chất bổ, protein động vật, thực phẩm và lối sống nhân tạo,
khuyên nên ăn gạo đỏ và thực phẩm thiên nhiên khác để làm nhẹ khối u bao tử, ruột.
“Bánh mì
đen, bánh mì chuẩn hay bánh mì không bột nổi hay gạo lứt, không đánh bóng, xay kỹ và phần thô của nó
giúp cho sự kích thích chuyển hoá và co thắt”, John Cope Cancer: Civilization: Degeneration, London
1932. (ung thư là văn minh thoái hoá).
Sau khi công tác Y sĩ giải phẩu của Anh ở Phi châu từ 1941
– 1964, BS Denis P. Burkitt rút ra kết luận: ung thƣ cùng những căn bệnh thoái hoá khác, rất
hiếm thấy, gần nhƣ không có ở những xã hội truyền thống.
Trải mƣời ba năm nổi tiếng là nhà chuyên môn về ung thƣ (đã đƣợc đặt lên một loại hoại
huyết là Burkitt) báo cáo: Nhà thƣơng ở Nam Phi có 2.000 giƣờng thì chỉ có 6 bệnh nhân có ký sinh
trong tá tràng, đôi khi báo trƣớc ung thƣ. Ông cho rằng thay thế loại thực phẩm chứa hydro carbonat
nhƣ bánh mì và một vài loại mễ cốc bằng chất béo, mỡ động vật là nguồn gốc của sự gia tăng ung
thƣ và nhiều loại chứng bệnh thoái hoá khác trong thế kỷ này. Bác sĩ Burkitt cũng kể những thống kê
cho biết khoảng bốn chục năm trƣớc, ung thƣ ruột của ngƣời Mỹ gốc Phi ít thấy hơn ở ngƣời da
trắng nhƣng vẫn còn cao hơn ngƣời nông thôn Phi châu ngày nay. Vài năm gần đây, ngƣời Mỹ da