Tủ sách Thực Dƣỡng
T
T
h
h
ự
ự
c
c
d
d
ư
ư
ỡ
ỡ
n
n
g
g
đ
đ
ặ
ặ
c
c
t
t
r
r
ị
ị
u
u
n
n
g
g
t
t
h
h
ư
ư
–
–
U
U
n
n
g
g
t
t
h
h
ư
ư
d
d
ạ
ạ
d
d
à
à
y
y
h
h
t
t
t
t
p
p
:
:
/
/
/
/
t
t
h
h
u
u
c
c
d
d
u
u
o
o
n
n
g
g
.
.
v
v
n
n
Trang 129
Kinh nghiệm cá nhân
Năm 1983, các bác sĩ ở New York cho Katsuhide Kitatani biết rằng anh đã mắc chứng ung
thƣ dạ dày. Sau khi phẫu thuật điều trị bằng phƣơng pháp hóa trị, nhƣng ung thƣ đã lan đến hệ
bạch huyết và ngƣời ta bảo anh chỉ còn sống thêm đƣợc 6 đến 12 tháng nữa thôi. Ông Kitatani đã
giữ chức hành chính cao cấp trong nhiều năm, bắt đầu dàn xếp công việc của mình. Rồi một ngày
tại một bữa tiệc, ông tình cờ gặp một ngƣời bạn của mình, cô ta đã bị ung thƣ bạch huyết. Ông
Kitatani để ý thấy đầu tóc cô ta đã mọc lại dù trƣớc bị rụng khi điều trị y khoa. Ông hỏi cô làm sau
lại đƣợc nhƣ vậy. Cô bảo,
“ Tôi đang thực hành ăn kiêng”
. Ông hỏi,
“ Ăn kiêng thế nào cơ ?”.
Cô bạn cho ông biết tên cuốn sách để đọc, cuối cùng ông tìm đƣợc cuốn sách ấy sau khi
đi hết 5, 6 hiệu sách. Cuốn sách mô tả cách một bác sĩ y khoa – Giám đốc của một bệnh viện lớn
ở Mỹ - ngƣời đầy những ung thƣ bƣớu đã chữa lành tình trạng khốn cùng tƣởng nhƣ không còn
hy vọng của ông bằng áp dụng chế độ ăn kiêng. Ông Kitatani sau này ăn chế độ ăn kiêng rất đơn
giản, rất Nhật Bản, trong đó có gạo lứt, rong wakame, và súp tƣơng miso. Sau khi đƣợc tƣ vấn ở
chỗ tôi xong (Boston), ông bắt đầu ăn kiêng.
“Tôi đã mua 3 cuốn sách dạy nấu món dưỡng sinh và
nhờ vợ tôi nấu hộ. Còn tôi giám sát mọi việc”.
Vợ ông bắt tay vào nấu ngay, nhƣng hai đứa trai song
sinh của ông tỏ vẻ hoài nghi. Bạn bè của ông Kitatani một mặt động viên tinh thần, nhƣng lại
mong ông chết quách đi.
Khi bệnh dần thuyên giảm, ông Kitatani xem lại cách ăn uống trƣớc kia của ông và các
nguyên nhân gây cho ông căn bệnh ấy.
“Khi thế chiến II chấm dứt, tôi tròn 15 tuổi. Nạn đói hoành
hành, chúng tôi không còn sức để sản xuất, tôi xin đường của lính Mỹ mà ăn. Chẳng bao lâu sau, tôi đã
phải bò bằng 2 bàn tay và đầu gối, bệnh về dạ dày bắt đầu phát sinh, nhưng lúc ấy tôi không biết bệnh đó
có liên quan đến việc ăn uống của tôi”.
Mùa xuân ấm áp đã giúp thuyên giảm bệnh dạ dày của ông.
Khi làm việc trong một trại lính Mỹ, ông đã quen dần và rất thích ăn nƣớc sốt cà chua, nấm, kem
và nhiều loại thực phẩm chế biến khác. Sau này, ông làm việc cho Liên Hợp Quốc và trong vài
chục năm, ông đƣợc đi khắp thế giới đến bất cứ nơi nào, tôi cũng hỏi câu hỏi đầu tiên là
“Chỗ
nào có nhà hàng thượng hạng ?”.
Sau chín tháng thực hiện ăn kiêng, chứng ung thƣ của ông Kitatani khỏi hẳn, và thật bất
ngờ thú vị, ông lại đƣợc tiếp tục sống quãng đời còn lại. Ông quả quyết rằng cách hữu hiệu nhất
ông có thể giúp mọi ngƣời là lập một câu lạc bộ dƣỡng sinh ở Liên Hợp Quốc.
“Nhịp sống ngày
một nhanh hơn. Khắp thế giới, ai ai cũng được đến những siêu thị hiện đại, mua thực phẩm chế biến công
nghiệp. Ở Liên Hợp Quốc, chúng tôi bằng mọi cách để phân bón được vận chuyển đến nơi đâu có nhu
cầu phun thuốc trừ sâu, tiêu diệt mọi mầm bệnh không để lại chút dấu vết. Mọi người ai cũng nói, và nói
chứ ít ai hành động .Khắp thế giới, mọi người bị mai một đến mất khả năng sáng tạo. Các cuộc tranh
luận ở Liên Hợp Quốc đầy những tư tưởng ích kỷ, cục bộ. Liên Hợp Quốc từng thành công trong vài lần
ngăn ngừa tai họa. Trong tương lai, dường như hòa bình sẽ do cá nhân vô bệnh, lành mạnh về thể xác,
tâm hồn mang lai. Mỗi người chúng ta là một sứ giả hòa bình”.
Ông Kitatani đã hết bệnh hơn 10 năm
qua, còn bây giờ, ông là quyền Tổng thƣ ký Liên Hợp Quốc chuyên về các vấn đề dân số thế
giới. Nguồn :
Michio Kushi with Alex Jack, Oue Peaceful World ( New York : St Martin’s Press, 1987).