THỰC DƯỠNG NGĂN NGỪA CÁC BỆNH UNG THƯ - Trang 218

Tủ sách Thực Dƣỡng

T

T

h

h

c

c

d

d

ư

ư

n

n

g

g

đ

đ

c

c

t

t

r

r

u

u

n

n

g

g

t

t

h

h

ư

ư

U

U

n

n

g

g

t

t

h

h

ư

ư

t

t

y

y

h

h

t

t

t

t

p

p

:

:

/

/

/

/

t

t

h

h

u

u

c

c

d

d

u

u

o

o

n

n

g

g

.

.

v

v

n

n

Trang 130

giúp đỡ nhƣ anh ta. Anh ấy thƣờng nói :

“Điều tốt nhất xảy đến với tôi là nhờ có một căn bệnh được

gọi là ung thư không thể chữa trị”.

Dù vậy trong giới y khoa trƣờng hợp thuyên giảm nhƣ của anh ta vẫn không đủ sức

thuyết phục, dù có đủ chứng cớ khoa học. Anh thƣờng bảo rằng chỉ sự mổ xẻ anh mới khiến các
bác sĩ nhìn nhận tận gốc bệnh ung thƣ ở anh và nó đã đƣợc chữa lành. Tháng 9 năm 1980,
Kohler đột nhiên mắc bệnh và đƣợc chuyển vào bệnh viện Boston’sản phẩm Beth Isarel. Các bác
sĩ xem hồ sơ cũ và ngờ rằng ung thƣ tụy đã tái lại và yêu cầu phẫu thuật để khám nghiệm, bạn bè
và thân nhân của anh phản đối mạnh mẽ, nhƣng Jean Kohler chấp thuận, ông nói :

“ Tôi đã mệt

quá chẳng còn sức giải thích, nhưng đây là ý tôi muốn thế”.

Ngày 14 tháng 9 Kohler đã chết tại bệnh viện, theo bác sĩ Micheal Sobel, ngƣời đã thực

hiện cả hai cuộc phẫu thuật cho Jean và đã kiểm tra tử thi của Jean.

“ Cái chết của Jean không có

liên quan đến bệnh ung thư . Các dấu hiệu siêu vi của ung thư trước đó đã cho thấy lời chẩn đoán của cá
bác sĩ ở Indianna là đúng. Hơn nữa, không tìm thấy triệu chứng gì của ung thư cả.”

Số ngƣời mắc phải ung thƣ tụy có thể sống thêm 7 năm mà không đƣợc chữa trị thƣờng

rất hiếm, nếu họ không nghe chỉ dẫn của bác sĩ Sobel. Cái chết của Kohler đƣợc qui cho sự
nhiễm trùng gan và xuất huyết trong các lần phẫu thuật.

Lúc chết và lúc sống Jean Kohler đã cho thấy ung thƣ không phải là bó tay và có thể

giảm nhẹ bàng cân bàng dinh dƣỡng với các loại ngũ cốc lứt và rau củ, hãy sống bằng niềm tin
và ý chí mạnh mẽ.

Nguồn :

Jean and Mary Alice Kohler, Healing Miracles from Macrobiotics ( West Nyach, New

York : Parker 1979) và Tom Monte, “ Giai thoại về Jean Kohler” East West Journal, march 1981, 14 – 18.

Norman J. Arnold 52 tuổi ở bang Columbia nam Carolina. Giám đốc và các công chức

cấp của công ty Ben Arnold, ông đã hƣớng dẫn các nhân viên bán rƣợu và nƣớc giải khát có cồn
ở miền Tây Nam và 10 vùng rộng nhất đất nƣớc. Linh hoạt trong sinh hoạt cộng đồng, ông đã
dẫn đầu Boys Club ở địa phƣơng, Hội sinh vật, và quỹ

“Tim mạch”

. Đƣợc bổ nhiệm nhiều chức

vụ, ông đƣợc bầu làm chủ tịch ủy ban

“Economic Task Force”

. Cùng với vợ và gia đình, ông luôn

linh hoạt trong hoạt động giáo dục từ thiện và hoạt động do các giáo phái Do Thái.

Ngày 28 tháng 7 năm 1982, Arnold trải qua cuộc phẩu thuật thông thƣờng ở bàng quang tại

một bệnh viện tỉnh Colombia. Qua quá trình phẫu thuật, ngƣời ta đã phát hiện ra ông ta có khối
ung thƣ mới phát sinh ở đầu tụy và nó đang lây lan đến gan. Các chuyên gia về dạ dày đã nói với
Arnold rằng anh chỉ sống từ 3 đến 9 tháng. Mặc dù triển vọng sống sót của ung thƣ rất nhỏ, các bác
sĩ khuyên anh ta nên bắt đầu chữa theo cách hóa trị hoặc bằng xạ trị để có thể kéo dài cuộc sống.
Một bác sĩ của trung tâm ung thƣ Lombardi thuộc trƣờng đại học Georgetown đã đề nghị một
phƣơng pháp hóa trị mạnh gồm ba chất, miễn sao mà cơ thể của Arnold đủ sức chịu đựng.

Arnold trƣớc đây rất linh hoạt, mạnh mẽ và là một vận động viên điền kinh không chuyên

trên mức trung bình, ông còn là ngƣời lạc quan và quả quyết. Cách điều trị bằng hóa chất làm
cho ông yếu đi và mệt mỏi lại khiến ông luôn có cảm giác vô dụng và rất thất vọng.

“Cái cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.