Tủ sách Thực Dƣỡng
T
T
h
h
ự
ự
c
c
d
d
ư
ư
ỡ
ỡ
n
n
g
g
đ
đ
ặ
ặ
c
c
t
t
r
r
ị
ị
c
c
á
á
c
c
b
b
ệ
ệ
n
n
h
h
u
u
n
n
g
g
t
t
h
h
ư
ư
h
h
t
t
t
t
p
p
:
:
/
/
/
/
t
t
h
h
u
u
c
c
d
d
u
u
o
o
n
n
g
g
.
.
v
v
n
n
Trang 62
C
C
h
h
ƣ
ƣ
ơ
ơ
n
n
g
g
V
V
I
I
I
I
H
H
Ạ
Ạ
N
N
C
C
H
H
Ế
Ế
U
U
N
N
G
G
T
T
H
H
Ƣ
Ƣ
B
B
Ằ
Ằ
N
N
G
G
P
P
H
H
Ƣ
Ƣ
Ơ
Ơ
N
N
G
G
P
P
H
H
Á
Á
P
P
T
T
Ự
Ự
N
N
H
H
I
I
Ê
Ê
N
N
Trong việc trị bệnh bằng phƣơng pháp dinh dƣỡng, điều quan trọng là phải xác định đúng
tính âm dƣơng của bệnh. Bệnh có thể do thái âm, thái dƣơng hoặc cả hai. Điều này đặc biệt đúng
với những bệnh có nguy cơ tử vong nhƣ ung thƣ. Một khi đã xác định đúng việc đề ra một
phƣơng pháp dinh dƣỡng thích hợp sẽ dễ dàng hơn. Phƣơng pháp này phải rõ ràng, không đƣợc
chung chung và nhằm điều trị ngay trƣờng hợp cụ thể đó. Nơi khối u phát sinh sẽ quyết định
khuynh hƣớng âm dƣơng của ung thƣ. Tuy nhiên, đôi khi, nhƣ chúng ta đã biết, ung thƣ tại một
cơ quan nào đó có thể do cả hai yếu tố âm dƣơng thái quá. Nếu ung thƣ thặng tính dƣơng, ngƣời
bệnh nên theo chế độ ăn ngừa bệnh ung thƣ tổng quát, bổ sung theo yếu tố âm. Nếu ung thƣ âm
tính thì ngƣợc lại, nên áp dụng chế độ ăn chuẩn này và điều chỉnh tí chút để tăng yếu tố dƣơng.
Đối với ung thƣ gây ra do sự thái quá của hai yếu tố, một chế độ ăn dung hòa sẽ tỏ ra thích hợp.
Trong mọi trƣờng hợp đều phải tránh thực phẩm cực âm hay cực dƣơng vì chính chúng đã làm
phát sinh căn bệnh chết ngƣời này. Bằng cách tập trung vào chế độ dinh dƣỡng và khi cần thiết
điều chỉnh hợp lý để bổ sung yếu tố còn thiếu, sức khỏe cân bằng của ngƣời bệnh sẽ đƣợc hồi
phục. Phƣơng pháp rất đơn giản này dựa trên cách chữa trị truyền thống và kết hợp y học Đông –
Tây, trong cuốn
“Bản chất con người”
của Hippocrates, có đoạn:
“Bệnh do ăn uống quá độ sẽ được
điều trị bằng cách ăn kiêng, bệnh do suy dinh dưỡng cần điều trị bằng cách ăn no. Bệnh do lao lực cần
phải nghỉ ngơi, bệnh do biếng nhác phải: hoạt động. Tóm lại: người thầy thuốc phải trị bệnh dựa trên
nguyên tắc đối kháng đến tận căn nguyên bệnh theo chủng loại của chúng; tỷ lệ mắc bệnh tùy thuộc vào
thời tiết và độ tuổi phải lấy thư giãn để trị căng thẳng và ngược lại. Chính điều đó sẽ đem lại cho bệnh
nhân sự thuyên giảm hữu hiệu nhất. Đối với tôi, đó cũng chính là nguyên tắc trị bệnh”
. Các bài viết về
phƣơng pháp chữa bệnh của Hippocrat đã mƣợn nhiều khái niệm phân cực và tƣơng đối để mô tả
các cơ quan trong cơ thể, các loại thực phẩm trị bệnh và các thể trạng đa dạng của con ngƣời.
Chúng bao gồm những cặp đối kháng sau đây: mạnh/yếu, hung dữ/nhu mì, thon dài/rỗng. Qua
hơn 2500 năm, nguyên lý thống nhất dần dần mai một từ khi nền y học phƣơng Tây phải hiện ra
những vật nhỏ hơn qua kính hiển vi, ngƣời ta không xem bệnh tật nhƣ một tổng thể hay tạng phủ
nữa mà ở mức độ mô tế bào. Thay vì coi bệnh là một dạng điều chỉnh của sức khỏe thì y khoa
hiện đại xem xét sức khỏe và bệnh tật là thù địch của nhau. Thay vì coi bệnh tật phát triển từ một
trong hai hƣớng căn bản trên thì y khoa thời nay phân loại các bệnh thành muôn ngàn triệu
chứng và nhóm phụ không tƣơng quan.
Nếu thầy thuốc không phân biệt đƣợc khuynh hƣớng căn bệnh thuộc âm hay dƣơng thì họ
sẽ không sao giải thích đƣợc tại sao có bệnh nhân dùng thuốc bị phản ứng quyết liệt còn ngƣời
bệnh khác thì không. Điều đó giải thích tại sao mà rất nhiều cách trị liệu bằng dinh dƣỡng cho
công chúng tạo đƣợc kết quả đan xen hay thậm chí thất bại hoàn toàn. Ví dụ vitamin C là một
chất tố âm giúp cho ngƣời hấp thụ quá nhiều thực phẩm dƣơng trong bệnh cảm hàn. Vậy mà liều
lƣợng vitamin C lại làm suy yếu cho ngƣời bị cảm hàn do dùng quá nhiều thực phẩm âm nếu nhƣ